Mục lục
Kết Hôn Chớp Nhoáng Tổng Tài Ly Hôn Đi Nam Đường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 986 . tà Hunt lại cam tâm tình nguyện đi thụ dợii bắt đũa.

Cô kiểm tra comment nhưng không thấy cái nào của Anjoye.

Cô không nén nổi tò mò, gửi tin nhắn cho anh ta.

“Hôm nay chú không từ mà biệt, là một ông chủ xấu xa, có phải chú nên nói gì với tôi không?”

‘Sau khi gửi xong cô lại thấy không ổn, dường như mình đang chất vẫn anh ta vậy, vì thế cô lại gửi tiếp một tin nhắn nữa.

*Có phải hôm nay chú có chuyện rất quan trọng không, vẫn còn đang làm việc à? Đã ăn tối chưa?”

Gửi xong, cô căng thẳng nhìn điện thoại nhưng không thấy có tin nhắn trả lời.

Molly nhíu mày lại, cô lo bây giờ anh ta vẫn đang làm việc, nếu như cô cứ gọi điện tới thì sẽ làm phiền người ta mất.

Nếu như Anjoye nhìn thấy tin nhắn thì nhất định sẽ trả lời cô Cô lưu luyến buông điện thoại xuống, nói một tiếng với Hunt rồi về phòng mình chuẩn bị công việc.

Molly cũng có việc của mình, bệnh viện giao một số hạng mục nghiên cứu thuốc cho cô, chỉ là gần đây cô bận quá nên vẫn không làm được.

Bây giờ đã ăn uống no đủ rồi nên cô mới rann tay xử lý một ít.

“Thời gian cứ thể trôi đi, lúc mười một giờ Hunt gõ cửa bê sữa nóng vào cho cô, dặn cô đi nghỉ sớm.

Lúc đỏ cô mới ngỡ ra là đã lâu thế rồi.

Molly nhìn điện thoại, anh ta vẫn không.

Bận thế à? ¿ Ban ngày anh ta còn đối xử tốt và nhiệt tình với cô như thể, bây giờ lại tống cô vào lãnh cung à? Rốt cuộc đàn ông đang nghĩ gì không biết?

Molly không hiểu, do dự một lát cô quyết định gọi điện cho Anjoye nhưng không kết nối được.

Cô gọi lại lần nữa thì bị ngắt máy.

Tim cô đập thình thịch, trong đầu trống rỗng.

Đúng vào lúc cô đang thấp thỏm bất an, không biết lý do tại sao thì anh ta đột nhiên nhẳn tin lại: – Có cuộc họp quan trọng, đừng làm phiền.

Nhìn thấy mấy chữ này, đột nhiên Molly thấy yên tâm, cũng không dám làm phiền s= anh ta không phải cỗ ý ngỏ lơ mình, c£ yên tâm hơn nhiều, vui vẻ đi rửa mặt và uống sữa rồi nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.

Đây là một giấc mộng đẹp, Anjoye đối xử với cô rất tốt, tốt đến mức không thực, giống như hoa trong gương trắng dưới nước vậy.

Buổi sáng ngày hôm sau, báo thức vang lên lúc bảy rưỡi nhưng cô đã lại ngủ quên mất!

Khi cô kích động cầm điện thoại lên thì đã chín giờ rồi.

Lúc này Anjoye chắc là đã đi làm rồi!

Cô vội vàng rửa mặt rồi xông ra ngoài nhưng lại ngạc nhìn nhìn thấy Hunt vẫn còn ở nhà chưa đi làm.

– Hôm nay anh không đi làm à?

– Xin nghỉ một ngày.

– Có chuyện gì sao? Anh mà cũng xin nghỉ á? Em không nói chuyện với anh nữa, em còn phải đi lấy ít đồ rồi đến LN!

– Em không cần đi nữa đâu.

Giọng nói lạnh lùng của Hunt vang lên sau lưng cô.

Molly nghe thế thì hơi ngấn ra, cơ thể cô cứng lại.

Cô không hề quay đầu lại, Hunt vẫn nói tiếp.

‹- Sáng hôm nay quản gia của Anjoye gọi điẹn tới nói anh ta muốn sa thải em, bọn họ đã đổi một bệnh viện khác rồi. Đồng thời ngay trong sáng nay đã lấy hết hồ sơ bệnh án của Anjoye đi rồi, xem ra họ sẽ không thăm khám gì ở bệnh viện của chúng ta nữa đâu.

– Tại sao?

ngắc, không thể chấp nhận nổi sự thật này.

Sao đang yên đang lành lại đòi đổi bệnh viện rồi còn sa thải cô nữa?

Không phải hôm qua vẫn còn tốt sao? Sao hôm nay đã lại thay đổi rồi, chẳng lẽ là vì cô quấy rầy anh ta làm việc sao?

– Chuyện này anh cũng không rõ nhưng thôi không quan trọng. Em đi thay quần áo đi, hôm nay anh đưa em đi giải sầu. Chẳng phải em vẫn muốn ra bờ biển chơi sao? Anh đưa em đi.

– Em phải đi hỏi rõ ràng.

Cô đáp một cách cố chấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK