– Dạo gần đây xảy ra một chuyện lớn đấy, em có biết không? Nữ MC lập tức phối hợp hỏi lại:
Là gì thế? Là gì thế? Ôi trời, em thật là lạc hậu quá đi mất.Một tác phẩm lớn do Trung
– Hàn hợp tác sản xuất,
được đầu tư lên tới ba trăm triệu, White Lover đấy, em đã biết hay chưa?
Biết rồi, em mong đợi bộ phim này lắm luôn đó. Chương trình của chúng ta vừa mới nhận được tin tức mới nhất đây: Nữ phụ thứ hai của WhiteLover, nữ diễn viên An Tri Ý dày dặn kinh nghiệm đã bị đổi rồi! Cô gái dẫn chương trình che miệng lại một cách rất khoa trương, nói:
– Không thể nào! Phim đã quay hơn một nửa mà lại đổi diễn viên.
Vậy thì phải quay lại rất nhiều cảnh, ôi, nếu như không phải có vấn đề cực kỳ nghiêm trọng xảy ra thì chẳng có một đoàn phim nào sẽ làm chuyện lỗ vốn như vậy cả! Em tò mò quá nha, đến cùng thì có chuyện gì đã xảy ra.
– Tiểu Khê nói phải lắm, đã quay được hơn một nửa mà lại đổi diễn viên, điều này quả thực sẽ sinh ra ảnh hưởng rất lớn với đoàn phim, lý do đằng sau hành động này rất đáng để chúng ta nghiên cứu đây.
Hai dẫn chương trình cứ người đưa kẻ đẩy một hồi nhưng lại không hề nói đến nguyên nhân của việc đổi diễn viên là gì, sau đó, họ nhanh chóng bắt đầu thông báo chủ đề tin đồn tiếp theo.
Nhạc Yên Nhi không có lòng dạ nào tiếp tục nghe các nội dung sau đó, cô rơi vào suy tư.
Đổi vai? Tại sao lại phải đổi? Nhạc Yên Nhi mới chỉ hôn mê một ngày mà thôi, làm sao xảy ra chuyện lớn như vậy mà cô không hề hay biết? Lúc đầu, Nhạc Yên Nhi còn định gọi điện cho đạo diễn Lộ để hỏi thăm tình hình nhưng nghĩ lại thì nhà đầu tư lớn nhất cho bộ phim này là Hoàn Vũ, mà Hoàn Vũ lại là công ty con của LN, hẳn là Dạ Đình Sâm cũng biết chuyện này.
Cho nên Nhạc Yên Nhi quay đầu, hỏi dò Dạ Đình Sâm:
– Anh có biết chuyện này không? Hỏi xong, cô lại cảm thấy mình ngốc quá, Dạ Đình Sâm quản lý một công ty lớn như vậy, làm sao hắn có thể biết một vấn đề về vai nữ phụ thứ hai nho nhỏ thuộc công ty con cơ chứ.
Chẳng ngờ Dạ Đình Sâm lại gật đầu, đáp:
– Biết.
Nhạc Yên Nhi không ngờ hắn sẽ biết, cô sững sờ, bắt đầu hỏi những câu mà mình định hỏi đạo diễn:
– Vì sao đột nhiên lại thay đổi diễn viên? Quyết định từ lúc nào thế? Sao tôi lại không biết? Dạ Đình Sâm thản nhiên trả lời:
– Cô ta dám giở trò với cô, chẳng lẽ còn không cần trả giá một chút hay sao? Nhạc Yên Nhi bỗng nhiên hiểu ra vấn đề:
– Có phải là anh đã cho người gây áp lực với đoàn phim không? Dạ Đình Sâm im lặng, coi như đồng ý.
Là vì An Tri Ý đã chuốc thuốc mình sao? Dạ Đình Sâm, hắn ta…
đang ra mặt thay mình sao?
– Nếu như bây giờ đổi diễn viên, chẳng phải những cảnh mà An Tri Ý đã quay đều sẽ phải quay lại một lần nữa sao? Như thế không chỉ kéo chậm tiến độ của đoàn phim mà còn mang lại tổn thất rất lớn cho Hoàn Vũ nữa.
– Cô yên tâm, Hoàn Vũ có bảo hiểm rủi ro tốt nhất, tất cả tổn thất luôn luôn nằm trong phạm vi khống chế, sẽ không bị ảnh hưởng mang thực tế gì vì bộ phim này đâu.
Biết sự lo lắng trong lòng cô, Dạ Đình Sâm nhìn thẳng vào mắt Nhạc Yên Nhi, nghiêm túc trả lời.
Nhạc Yên Nhi im lặng, cảm xúc trong lòng không thể nói thành lời.
Sau khi mẹ qua đời cô vẫn luôn tự thân phấn đấu, chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ ỷ lại người khác, mà từ xưa tới nay cũng không có ai trở thành chỗ dựa cho cô cả.
Chuyện này chắc chắn cô sẽ tự tìm cách để An Tri Ý phải trả giá, thế nhưng chẳng ngờ Dạ Đình Sâm đã ra tay như sấm rền gió cuốn, phong cách làm việc nhất quán như hắn trước nay vẫn vậy.
Cô đột nhiên cảm thấy sau lưng mình không phải là khoảng trống, có người sẽ đỡ lấy cô, sẽ giúp đỡ cô.
Nhưng trong lòng cô cũng đồng thời có một giọng nói đang nhủ thầm rằng tất cả những thứ này chỉ là bọt nước mà thôi, đừng sa vào đó.
Giữa hai người họ chỉ là quan hệ hợp tác, phải nhớ còn có một Anjoye đang chờ Dạ Đình Sâm.
Nhạc Yên Nhi cắn môi:
– Dạ Đình Sâm, anh không cần làm đến thế đâu.
Dạ Đình Sâm bất chợt nhìn xoáy vào mắt cô, đôi mắt hắn đen và sâu, có khả năng nhìn thấu lòng người, khiến người khác vô thức bị hấp dẫn:
– Có tôi ở đây, vậy thì không có khả năng tôi dễ dàng bỏ qua sự tồn tại của những thứ làm tổn thương tới cô, lần trước là do tôi sơ sẩy, về sau sẽ không xảy ra những chuyện như vậy nữa.
Bốn mắt nhìn nhau, Nhạc Yên Nhi không thốt thành lời cự tuyệt, cô chỉ khẽ giật mình, sau đó tránh né ánh mắt của Dạ Đình Sâm, đáp:
– Tôi sẽ tự bảo vệ mình thật tốt.
Tôi ăn no rồi, anh gọi y tá tới dọn dẹp đi.
Dạ Đình Sâm nhận ra sự né tránh của cô, trong mắt vụt qua thất vọng thế nhưng hắn không để lộ ra mà chỉ gật gật đầu:
– Ừ.
Cùng lúc đó.
Trong căn hộ của An Tri Ý.
An Tri Ý cũng đang xem chương trình đó, khi nghe xong lời suy đoán tràn ngập chế nhạo của hai người dẫn chương trình, sắc mặt của cô ta muốn có bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu, cô ta siết chặt điều khiển từ xa trong tay, bả vai run run vì căm phẫn.
Người đại diện của An Tri Ý là chị Thường đang rất bất mãn với chuyện cô ta gây ra chuyện lớn thế này, tuy nhiên chị vẫn rất lo lắng cho tâm tình của An Tri Ý, nói:
– Tri Ý, đừng xem nữa, tắt TV đi em, loại chương trình toàn tin đồn này em cũng biết mà, chỉ nghe được chút tiếng gió là họ cũng sẽ bắt đầu tưởng tượng ra đủ thứ rồi.
An Tri Ý bấm ghì xuống nút tắt, màn hình chớp lên, trong phòng trở về yên tĩnh nhưng vì tâm trạng cả hai người đều không ổn, vậy nên điều đó đã tạo ra một bầu không khí kỳ lạ.
– Vì sao? Vì sao lại đổi vai của em? Nhạc Yên Nhi tự gây chuyện mà không đổi nó, lại đi đổi em? Đoàn phim bị điên hết cả lũ rồi à? Chị Thường thở dài, tính cách của An Tri Ý rất ngang ngược, điều này chị cũng biết.
Bình thường chỉ là vài trò đùa trẻ con, chị cũng không để tâm làm gì, chẳng ngờ lần này An Tri Ý đã đá phải tấm sắt rồi.
– Chẳng ai có thể ngờ rằng Nhạc Yên Nhi lại có người chống lưng tai to mặt lớn như vậy, chúng ta thật sự không thể đấu nổi, lần thua thiệt này em chỉ có thể nhịn mà thôi.
An Tri Ý nghe thế thì lập tức bùng nổ:
– Vì sao?! Con Nhạc Yên Nhi đó là cái thá gì, trước đó cũng như thế, tôi đã ký hợp đồng rồi, ảnh tạo hình cũng chụp rồi, bảo đổi là đổi luôn! Cứ chèn ép tôi hết lần này đến lần khác như thế, thật sự nghĩ là An Tri Ý tôi dễ bị đùa bỡn vậy sao? Chị Thường có nghe phong thanh chuyện phía sau Nhạc Yên Nhi chính là Dạ thiếu gia của LN, nghe được câu nói không giữ mồm giữ miệng này của An Tri Ý liền sợ run, vội vàng can:
– Tri Ý, lời này không thể nói ở ngoài được đâu, người đứng sau Nhạc Yên Nhi em cũng biết rồi, để người đó nghe thấy, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho em.
Nghe chị Thường nhắc tới Dạ Đình Sâm, An Tri Ý lập tức nhớ lại cảm giác bị nòng súng lạnh băng chĩa vào trán, cô ta cứng cả người lại.
Cảm giác đối mặt với cái chết ấy, cả đời này cô ta cũng không muốn trải qua thêm một lần nào nữa.
Nhưng không cam và ghen ghét lại cuồn cuộn trào dâng trong lòng An Tri Ý, cô ta có chỗ nào không bằng Nhạc Yên Nhi, vậy mà tại sao Nhạc Yên Nhi lại có người chống lưng như thế cơ chứ? Trong nhận thức của An Tri Ý, tất cả đều là lỗi do Nhạc Yên Nhi, căm phẫn cực độ trong lòng cùng với cảm giác nhục nhã đã vượt lên cả sự sợ hãi, cô ta vẫn mạnh miệng:
– Chẳng qua chỉ là món đồ chơi của thiếu gia nhà giàu mà thôi, chẳng lẽ Dạ…
Dạ thiếu gia thật sự để mắt đến mặt hàng như nó hay sao? Chỉ cần cẩn thận để cho họ không điều tra ra ai làm là được rồi.
Lúc nhắc tới Dạ Đình Sâm, An Tri Ý vẫn sợ hãi không dám gọi đầy đủ tên hắn ra.
Chị Thường cau mày, nhìn cô ta:
– Tri Ý, đừng bảo là em còn muốn trả đũa đấy nhé? Em nghe chị khuyên một lời, chuyện lần này không giống với lần trước nữa, chúng ta nhịn đi thôi.
An Tri Ý biết chị Thường chắc chắn sẽ không đồng ý với kế hoạch của mình, cô ta chỉ khẽ nhếch môi, thuận miệng đáp:
– Sao lại thế được, em chỉ nói thế thôi.
Thế nhưng trong mắt cô ta đã chất đầy ánh sáng cay nghiệt.