Từ sau vụ nhà hàng lần trước, Nhạc Yên Nhi không muốn ra ngoài nữa, mà ba bữa sáng trưa tối của cô đều mua từ nhà hàng đó về, hương vị các món ăn vẫn y như những món Dạ Đình Sâm nấu, cô còn bắt đầu nghi ngờ có phải thức ăn đã được cho thêm thuốc phiện không, làm cô muốn cai cũng không được.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, Nhạc Yên Nhi cũng bắt đầu ăn cơm đúng bữa, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là cô vẫn không thích ra ngoài, đến cả Dư San San cũng không khuyên nổi cô, Anjoye không còn cách nào khác, sợ cô ở mãi trong biệt thự buồn bực sinh bệnh nên anh ta bèn tìm Dạ Vị Ương đến, bảo cô ấy tìm cách khuyên Nhạc Yên Nhi ra ngoài đi dạo.
Dạ Vị Ương chuẩn bị kỹ lưỡng rồi mới tới, cô cho Nhạc Yên Nhi xem rất nhiều lời khuyên của các chuyên gia bà mẹ và trẻ em, các chuyên gia nói trong thời gian mang thai người mẹ phải duy trì một lượng vận động nhất định thì đứa con trong bụng mới phát triển khỏe mạnh được.
– Chị dâu, chị không ra ngoài vận động là không được đâu, đến lúc sinh con sẽ vất vả lắm đấy. Ở phương Tây, ngay từ lúc mới có bầu thì các thai phụ đã bắt đầu tập yoga cho bà bầu rồi, tập cho đến tận lúc sinh đấy!
Nhạc Yên Nhi nghĩ tới đứa con trong bụng, gần đây cô luôn mất hồn mất vía nên đã lơ là con mình.
Vì thế cô đồng ý đến phòng tập gym với Dạ Vị Ương.
Dạ Vị Ương lái một chiếc Lamborghini đỏ, trên đường vừa đi vừa giới thiệu:
– Phòng tập gym mà chúng ta đang tới là nơi mà các tiểu thư phu nhân yêu thích đấy, em đã nói chuyện với họ trước rồi, nếu họ dám bất kính với chị thì chính là coi thường em, em sẽ dạy dỗ bọn họ một trận cho xem!
– Em hung dữ như vậy thì sao mà lấy chồng được?
Nhạc Yên Nhi không nhịn được cười nói.
– Chị yên tâm đi, em nhất định sẽ tìm một người đàn ông mạnh hơn em, không tìm được người tốt như anh cả, thì ít nhất cũng phải được như anh hai…
Nói ra rồi cô ấy mới nhận ra mình đã nói sai cái gì, trước khi ra ngoài Anjoye đã dặn cô ấy nhiều lần là tuyệt đối không được nhắc tới anh cả của trước mặt Nhạc Yên Nhi, không ngờ mới nói được hai câu mà cô đã lỡ miệng rồi.
Cô cười gượng, đúng lúc không biết làm sao để hòa hoãn không khí thì Nhạc Yên Nhi lại mỉm cười:
– Không sao đâu, chị và Dạ Đình Sâm đã là quá khứ rồi.
– Chị dâu, chị thật sự không sao chứ?
– Đừng gọi chị là chị dâu nữa, gọi chị là Yên Nhi đi, tuổi của chúng mình cũng xấp xỉ nhau mà
– Không! Chị chính là chị dâu của em, chị là người con gái duy nhất có thể chinh phục anh của em, chị chính là chị dâu của em, em mặc kệ đấy!
Dạ Vị Ương ương ngạnh đáp lại.
Nhạc Yên Nhi mím môi lại, cười bảo:
– Thôi được, tùy em đấy, dù sao thì… sớm muộn gì em cũng phải sửa thôi.
Vì Dạ Đình Sâm sẽ lấy Đỗ Hồng Tuyết, chị dâu của cô bé sẽ là một người khác.
Sau khi tới phòng tập, hai người vào thay quần áo, vừa nhìn thấy nữ nhân vật chính trong những tin đồn xấu tràn lan, có không ít người hoặc ngang nhiên hoặc lén lút nhìn cô, nhưng cũng may là bên cạnh cô còn có Dạ Vị Ương, cô bé giúp cô trừng mắt nhìn lại tất cả bọn họ.
Nhạc Yên Nhi không hề cảm thấy xấu hổ không dám gặp người khác, cô sống đàng hoàng chính trực, những chuyện mình đã làm thì cô sẽ nhận, nếu không làm thì cô rất bình thản, mặc cho người khác nghĩ thế nào, chỉ cần những người mà cô quan tâm tin tưởng cô là được.
Hai người tới phòng tập yoga và cùng luyện tập theo cô giáo, Dạ Vị Ương cố ý chọn những bài tập có động tác chậm rãi nhẹ nhàng nên Nhạc Yên Nhi hoàn toàn có thể tập theo một cách thoải mái.
Vào lúc nghỉ giữa giờ, Dạ Vị Ương đưa cho cô một ly nước, cất giọng cảm thán:
– Chị dâu à, có phải trước kia chị từng tập yoga không, cơ thể chị mềm mại dẻo dai thật đấy!
– Trời sinh đấy, em hâm mộ cũng không được đâu.
Nhạc Yên Nhi cười nói.
Đúng vào lúc này, có thêm mấy người đi vào phòng tập, bọn họ cười đùa ríu rít, ngay lập tức thu hút được ánh nhìn của mọi người.
Bốn mắt nhìn nhau…
Nhạc Yên Nhi không ngờ sẽ gặp phải Đỗ Hồng Tuyết ở đây, đúng là oan gia ngõ hẹp.
Đỗ Hồng Tuyết cũng nhìn thấy cô, trong đôi mắt hạnh của cô ta cuộn trào sự hận thù, nếu như Nhạc Yên Nhi chỉ có một mình thì chắc chắn cô ta sẽ gây sự với cô, nhưng bên cạnh cô còn có Dạ Vị Ương nên cô ta có chút kiêng dè.
Cô ta hờ hững liếc qua chỗ khác vờ như không nhìn thấy, đi cùng mấy người bạn mới quen ra chỗ khác.
Dạ Vị Ương nhìn cô ta đầy khinh thường:
– Mắt của anh cả em đúng là mù rồi, cô ta thế này mà anh em còn thích, trái tim của anh ấy rộng lớn quá cơ! Chị nói xem sao anh ấy không quên cô ả đê tiện kia đi mà lại quên chị chứ? Lát nữa em thử lái xe đâm anh ấy một cái xem, có khi lại làm não anh ấy trống rỗng luôn cũng nên!
Nhạc Yên Nhi mím môi không nói, bây giờ nói những thứ này đều vô dụng, quên chính là quên, không ai thay đổi được.
Đúng vào lúc này, cuộc nói chuyện của Đỗ Hồng Tuyết và mấy người kia truyền tới chỗ các cô một cách rõ ràng.
– Trời ơi, cô thật sự sẽ kết hôn với Dạ thiếu sao? Đây đúng là một tin tốt đấy nhé, hai người định bao giờ thì cưới!
Một trong số những cô gái đó kinh ngạc kêu lên.
– Đã chọn ngày rồi, tháng này không có ngày nào đẹp cả, vì thế định là sẽ tổ chức vào tháng sau, cụ thể vào ngày nào thì phải xem ý của anh ấy.
Lúc nói chuyện, khóe miệng của Đỗ Hồng Tuyết không nhịn được mà giương lên một độ cong của hạnh phúc, dáng vẻ xấu hổ của cô ta khiến cho rất nhiều người có hảo cảm.
Nhìn bề ngoài trông cô ta rất ngọt ngào đơn thuần, cộng thêm việc bây giờ Nhạc Yên Nhi đang đầy tai tiếng nên khi thấy cô và Dạ Đình Sâm ly hôn, nhiều người đều vỗ tay khen hay.
Bây giờ Dạ Đình Sâm có tình mới, cô gái đó vừa xinh đẹp vừa thân thiện, rảnh rỗi thì đi uống trà chiều, kéo gần quan hệ với họ, nói không chừng sau này hai nhà còn có thể hợp tác làm ăn ấy chứ!
Mọi người đều vây xung quanh cô ta, ít nhiều gì cũng có ý nịnh nọt.
– Hồng Tuyết, cô thật là đẹp, đúng là một đôi trời xinh với Dạ thiếu, Kim Đồng Ngọc Nữ của giới kinh doanh không ai khác ngoài hai người rồi!
– Cũng may Dạ thiếu nhanh chóng bò từ cái hố kia lên rồi ở bên cô, nếu không đúng là quá đáng thương!
– Đúng thế, ai mà ngờ vợ trước của ngài ấy là người như thế chứ!
– Suỵt, nhỏ tiếng thôi, người ta vẫn còn ở đây đấy!
Một cô gái trong số đó nhỏ giọng xuỵt một tiếng, lén liếc về phía bên cạnh Nhạc Yên Nhi một cái, nói bằng giọng hậm hực.
– Tôi toàn nói sự thật, cô ta đã dám làm mà còn sợ người ta nói hay sao? Không những quyến rũ cả em chồng của mình, ngoại tình, còn chưa ly hôn đã ở cùng người đàn ông khác rồi…
– Hanna, đừng nói nữa, Đình Sâm đã giải thích rõ ràng rồi, hai người họ không còn tình cảm nữa nên mới ly hôn, mọi người võ đoán quá, không nên nghe theo mấy lời đồn nhảm trên mạng đâu.
Đỗ Hồng Tuyết lập tức giả vờ yếu đuối nhu nhược, ngoài mặt thì nói tốt cho Nhạc Yên Nhi nhưng thực ra chỉ là để thể hiện sự rộng lượng của mình thôi.
– Thế cơ! Sao lại có người không biết xấu hổ thế, lúc ở nhà đấu khẩu với em không phải thái độ như thế đâu nhé! Xem xem em có xé rách miệng cô ta hay không!
Dạ Vị Ương nóng nảy, cô bé tức giận quay đầu lại, đang định đi đánh một trận thì bị Nhạc Yên Nhi cản lại.
Cô nói:
– Cô ta đang nói giúp chị đó, nếu thế mà chị cũng không chịu được thì chẳng phải quá nhỏ nhen rồi sao?
– Giúp chị á? Nếu như cô ta mà giúp chị thì mặt trời mọc từ đằng Tây rồi! Thôi vậy, hôm nay nể mặt chị, em tha cho cô ta một lần.
– Thôi đi, anh em chắc chắn đã dạy dỗ em nhiều lần rồi, em cũng nên học kiềm chế cơn giận đi.
Dạ Vị Ương giống hệt Dư San San, tính cách thẳng thắn, cởi mở, cô rất thích chơi với họ, cô thấy mình có thể nói với bọn họ tất cả mọi thứ.
Nhưng những cô gái như họ có một điểm chung là thần kinh thô, một khi tức lên là mặc kệ tất cả, thật đúng là làm người ta đau đầu.
Dạ Vị Ương nghe thế thì bất đắc dĩ thở dài một hơi:
– Chị nói đúng rồi đó, anh em vừa về cô ta liền lập tức giả vờ đáng thương, thế là anh ấy phạt em, nếu không có thím em cản thì chắc chắn em còn thảm hơn nữa cơ.