Tim Bạch Kính Thần như nghẹn lại, anh vội vàng nói:
– Chúng ta không về nhà được không? Chúng ta ra nước ngoài luôn đi!
– Bạch Kính Thần, lần này em không muốn đi!
Giọng cô dù nhỏ nhưng lại rất kiên định.
Anh há miệng định nói tiếp nhưng cuối cùng lại chẳng thể nói gì cả.
Giọng anh bỗng dịu lại, nói:
– Được rồi, em bảo không đi thì không đi, dù xảy ra chuyện gì thì vợ chồng chúng ta cũng cùng đối mặt là được.
– Bây giờ anh bỏ tay được rồi.
Bạch Kính Thần nghe vậy thì run run bỏ tay ra, gương mặt Dư San San lúc này đã đẫm nước mắt.
Ngay lúc này, radio lại đưa tin.
“Hiện nay hệ thống đã được ổn định lại, video đã ngừng, cảnh sát bắt được hai nghi phạm, còn bốn người đang lẩn trốn”.
Dư San San không biết mình xuống xe bằng cách nào, bây giờ cô cũng đại khái biết được video đó là gì.
Đứng bên lề đường nhìn đám người tốp năm tốp ba qua lại, ai nấy đều cầm di động, liên tục thảo luận về video hôm nay. Không khí thành phố A như sôi trào trong chớp mắt.
Bạch Kính Thần không về nhà mà tới nhà Nhạc Yên Nhi rồi cùng Dạ Đình Sâm mau chóng về công ty, liên hệ với truyền thông để xóa tất cả các tin tức liên quan.
Loading…Nhưng sự kiện này gây chấn động quá lớn, chỉ trong một giờ ngắn ngủi nó đã lan truyền khắp cả nước, vì có quá nhiều tin tức nên không thể xóa sạch được.
Bạch Kính Thần thấy tất cả những tìm kiếm hàng đầu đều liên quan tới video kia thì vô cùng giận dữ nhưng cũng cảm thấy mình bất lực, chỉ một chuyện nhỏ này mà không bảo vệ nổi người mình yêu, làm cho kẻ khác xát muối lên vết thương của cô.
– A! Sao tôi lại vô dụng thế này!
Anh đấm lên bàn phím, chiếc bàn phím gãy đôi, những mảnh vỡ đâm vào tay anh khiến da tróc thịt bong, máu tươi cũng tuôn ra.
Dù video bị che nhưng luôn có người biết đến Dư San San, họ từng thấy hình xăm kia, vậy là một truyền mười, mười truyền trăm, sự tình dần dần phát triển theo chiều hướng không thể cứu vãn nổi.
Có người cung cấp manh mối cho cảnh sát, phía cảnh sát cũng ngay lập tức tìm tới, họ muốn Dư San San trả lời vài câu hỏi.
Vì thân phận cô nên họ khá lịch sự.
– Thưa cô, cảnh sát ở bên ngoài, họ muốn tìm cô Bạch để hỏi vài chuyện ạ.
Nhạc Yên Nhi nghe thế thì nhíu mày, cô vô cùng lo lắng cho Dư San San, sợ bạn mình không chịu nổi.
Bây giờ Dư San San vẫn đang ngẩn ra, cô không có bất cứ phản ứng gì cả. Sau khi Bạch Kính Thần đưa Dư San San tới đây, cô không khóc không làm loạn cũng chẳng nói gì mà chỉ yên tĩnh như một bức tượng gỗ.
Nhạc Yên Nhi lo lắng không thôi.
Cô đóng cửa phòng, nói:
– Bảo họ rằng cảm xúc của San San chưa ổn định, xin họ cho thêm chút thời gian, chờ cô ấy bình tĩnh rồi nói sau.
Người giúp việc nghe vậy thì gật đầu rời đi.
Nhạc Yên Nhi nhìn về phía cửa phòng, dù cô nói gì đi nữa, San San cũng như không nghe thấy, cô chẳng biết mình phải làm gì cả.
Mấy phút trước, Dạ Đình Sâm gọi về nói tình hình không ổn, có quá nhiều tin liên quan, chúng xuất hiện liên tục như nấm sau mưa, người của phía họ không xóa hết được.
Hơn nữa, chuyện này tạo ra ảnh hưởng quá lớn, dù cho vận dụng hết thế lực của LN cũng phải cần một thời gian dài mới có thể khiến tin này lắng xuống, đây vốn dĩ chính là một lượng công việc đồ sộ.
Mọi tài khoản mạng xã hôi của Nhạc Yên Nhi đều nhận được vô số bình luận của fan hâm mộ hỏi xem có phải Dư San San chính là người trong video không.
Nhạc Yên Nhi thở dài rồi bảo người giúp việc đứng canh chừng ở ngoài và để cửa khép hờ tiện cho việc quan sát tình hình bên trong. Cô sợ Dư San San sẽ làm chuyện điên rồ.
Cô xuống bếp, định làm cho Dư San San chút đồ ăn.
Bạch Kính Thần và Dạ Đình Sâm mãi đến tối mới quay về, tình hình không có chút tiến triển nào, dư luận quá xôn xao.
– Cô ấy có xem TV hay di động không?
Bạch Kính Thần lo lắng hỏi thăm.
– Không, cả ngày nay cô ấy cứ ngơ ngác như vậy, tôi mang đồ ăn tới cũng không động một miếng, cứ thế này thì người làm bằng sắt đá cũng không trụ nổi. Hơn nữa cảnh sát cũng tới rồi, phải làm gì bây giờ?
– Không gặp, không gặp bất cứ người ngoài nào cả! Đừng hòng dùng chuyện này để làm tổn thương San San nữa!
Bạch Kính Thần nổi điên, anh siết chặt tay, vết thương lại nứt, máu trào ra ngoài.
– Tay anh…
Nhạc Yên Nhi hô lên, cô muốn tới xem sao nhưng Dạ Đình Sâm cản lại.
– Để nó bình tĩnh, vết thương ở tay lát nữa sẽ có bác sĩ tới xử lý.
Hắn thản nhiên nói:
– Cậu lên nhà xem Dư San San đi, lát nữa để người giúp việc mang cơm lên, ăn được bao nhiêu thì ăn, lúc nào cũng có bác sĩ túc trực rồi.
Hắn đã sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng rồi.
Bạch Kính Thần gật đầu rồi lao lên tầng hai.
Nhạc Yên Nhi nhíu mày, cô rúc vào lòng Dạ Đình Sâm, lo lắng nói:
– Chuyện này là thế nào vậy? Em không tin đây chỉ là trả thù do đợt càn quét vừa rồi, chắc chắn là có chuẩn bị, hơn nữa là một hành động nhằm vào Dư San San.
– Đúng, anh với Bạch Kính Thần cũng cảm thấy là như thế, nhưng bọn anh cũng bất ngờ phát hiện ra có người đang che giấu sự thật.
– Là sao?
– Nghĩa là ngoài hung thủ thì có một người đang âm thầm bảo vệ cho hung thủ nữa.
Lúc nói vậy, hắn nheo mắt lại, trong đôi mắt phượng hiện rõ vẻ lạnh lẽo.
– Bảo vệ hung thủ? Là đồng lõa, cùng một giuộc với hung thủ ư?
Nhạc Yên Nhi kinh ngạc, cô chẳng ngờ mọi việc lại phức tạp thế này.
– Không, người đó chỉ không muốn chúng ta tìm ra hủng thủ trước mà thôi, chính người này cũng đang điều tra, hơn nữa đây còn là người có năng lực và thế lực không nhỏ ở thành phố A.
Dạ Đình Sâm nói.
Nhạc Yên Nhi bỗng nhớ tới một người.
Cô hoảng hốt nhìn hắn, run run hỏi:
– Ý anh là Lâm Đông Lục?
Hắn nhìn cô không nói gì, thế nhưng ánh mắt đã bộc lộ rõ ràng.
– Anh phái người điều tra nhưng Lâm Đông Lục lấy cớ đang nằm viện, không thể gặp người khác. Bệnh viện được bảo vệ cực kỹ, người của anh không vào được nên không thể biết Lâm Đông Lục có ở đó hay không.
– Vì sao anh ấy phải làm thế? Hoàn toàn không có lý do mà! Anh ấy luôn đối tốt với San San, sao lại giúp người khác làm tổn thương cô ấy được?
Nhạc Yên Nhi không chấp nhận được sự thật này.
Đột nhiên cô nhớ lại những lời xin lỗi của anh.
Anh nghiêm túc và chân thành nói lời xin lỗi, còn nói: “Yên Nhi, nếu anh làm sai một việc khiến em tổn thương, em sẽ tha thứ cho anh chứ?”
Câu nói kia có ý gì? Người bị tổn thương không phải mình mà là Dư San San!
Cô siết chặt nắm đấm, bàng hoàng khó tin.