Sáng sớm hôm sau Nhạc Yên Nhi bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cô mơ màng cầm di động lên xem thì thấy ba chữ “Diệp Hiểu Như”
nhấp nháy trên màn hình.
– Yên Nhi, chín giờ sáng hôm nay thử vai ở cao ốc Ảnh Sơn, em không quên đấy chứ? Diệp Hiểu Như là trợ lý đã theo Nhạc Yên Nhi hai năm, nhưng bình thường cô muốn có không gian riêng nên không bắt Diệp Hiểu Như ở cùng mình, chỉ khi có công việc cô ấy mới tới.
Nhạc Yên Nhi bừng tỉnh, ngồi bật dậy rồi vội vàng đáp:
– Không quên mà không quên mà, em dậy rồi đây.
Nói đoạn, cô nhìn chiếc đồng hồ báo thức ở đầu giường với vẻ hơi chột dạ, may quá mới có bảy rưỡi.
– Thế thì tốt rồi, tám giờ chị qua đón em đi spa được không? Bình thường khi có công việc thì Diệp Hiểu Như đều lái xe của công ty đến đón Nhạc Yên Nhi.
Thế nhưng cô chỉ nói việc kết hôn và chuyển nhà cho mỗi Dư San San, nếu Diệp Hiểu Như đến đón thì chẳng phải sẽ lộ tẩy hay sao? Nhạc Yên Nhi cuống lên:
– Đừng, chị đừng đến, em chuyển nhà rồi.
Tám giờ chị em mình gặp nhau ở spa luôn đi.
Diệp Hiểu Như không nghi ngờ gì nên đồng ý ngay.
Thời gian cấp bách nên Nhạc Yên Nhi không dám chậm trễ.
Cô nhanh chóng rời giường rửa mặt và tìm đại một bộ quần áo mặc vào.
Lúc Nhạc Yên Nhi xuống lầu thì bữa sáng đã được chuẩn bị xong.
Cô không kịp ngồi xuống ăn, chỉ cầm theo một miếng sandwich rồi nói với quản gia:
– Quản gia Thẩm, phiền chú bảo tài xế đưa tôi đi một chuyến nhé.
Cô không biết phải giải thích chuyện mình có xe với Diệp Hiểu Như thế nào nên không để cho cô ấy nhìn thấy là tốt nhất.
– Vâng, thiếu phu nhân.
Nói địa chỉ cho tài xế xong, Nhạc Yên Nhi ăn bữa sáng ở trên xe rồi xuống xe ở con phố gần spa.
Đi tới góc cua thì cô phát hiện ra Diệp Hiểu Như đã đến rồi.
Thấy Nhạc Yên Nhi, Diệp Hiểu Như vội vã xuống xe.
Yên Nhi, hôm nay sao không để chị đi đón em? Hôm nay bạn em tiện đường đưa em đi luôn.Chị đi qua đó cũng phiền nên mình cứ gặp nhau
ở đây cho tiện.
Diệp Hiểu Như nhìn vẻ gượng gạo của cô một cách hồ nghi:
– Yên Nhi, em không yêu đương gì đấy chứ hả? Nhạc Yên Nhi lắc đầu rất dứt khoát:
– Không mà.
Cô không yêu đương gì thật, cô chỉ kết hôn thôi.
Diệp Hiểu Như nhìn bộ dạng quả quyết của cô thì yên tâm hơn một chút:
– Thế thì tốt.
Bây giờ đang là thời điểm quan trọng trong việc chuyển đổi hình tượng của em, Danny đã dặn chị tuyệt đối không cho em yêu đương gì đâu đấy.
Nhạc Yên Nhi mỉm cười miễn cưỡng, bụng nghĩ đúng là mình không yêu đương gì thật, chỉ là không biết nếu Danny biết mình kết hôn rồi thì có chém chết mình luôn không thôi.
Hai người vừa trò chuyện vừa đi tới spa phía trước.
Bình thường Nhạc Yên Nhi đều tự trang điểm cho mình.
Địa vị của cô còn chưa cao đến mức có nhân viên trang điểm riêng nên mỗi khi có công việc quan trọng cô sẽ tới spa này.
Trước đó có gọi điện hẹn trước nên thấy hai người đến liền thấy một cô gái trẻ tươi cười ra chào:
– Chị Nhạc, lâu quá rồi không thấy chị tới nha.
Nhạc Yên Nhi gật đầu lịch sự rồi đi cùng cô vào trong.
Spa này chuyên dùng để phục vụ các ngôi sao nữ, tầng một là phòng thay đồ, trong tủ kính long lanh bày đủ các loại lễ phục, tầng hai và tầng ba thì là phòng dành cho việc trang điểm.
Nhạc Yên Nhi vừa đi lên tầng hai thì đã nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào.
Da của chị An đẹp thật đấy, không cần đánh phấn mà đã trắng nõn trắng nà. Phải đấy, không biết chị An chăm sóc da thế nào mà căng mịn thế này. Chị An, chị diễn “Bài Ca Mùa Xuân”quá xuất sắc, đoạt hết cả hào quang của nữ chính luôn ấy.
Nhạc Yên Nhi đi vào trong thì thấy một cô gái đang ngồi trên sofa, trước mặt bày hơn mười bộ đồ trang điểm trùng trùng điệp điệp.
Một người thợ trang điểm đang đứng bên cạnh dặm phấn và hai người khác ngồi hai bên trái phải sửa móng tay cho cô ta.
Nhạc Yên Nhi nhận ngay ra đó là An Tri Ý đóng trong một bộ phim mới đang hot gần đây.
An Tri Ý có khuôn mặt và dáng người rất đẹp, thế nhưng vào nghề đã lâu mà vẫn luôn diễn vai nữ thứ, chưa từng được đóng một vai nữ chính hẳn hoi nào.
Một số người trong giới ghét An Tri Ý, đều ngấm ngầm gọi cô ta là An lão nhị.
Mấy người thợ trang điểm thấy Nhạc Yên Nhi bước vào thì đều tươi cười chào cô:
– Chị Nhạc đến đấy ạ.
An Tri Ý nghe thấy tiếng chào hỏi lao nhao bên tai mới nâng mí mắt lên, liếc nhìn Nhạc Yên Nhi rồi mỉm cười:
– Ô, thì ra là ngôi sao lớn Nhạc đấy à? Dưới nụ cười kia lại ẩn giấu vẻ lạnh lùng giễu cợt.
Nhạc Yên Nhi biết rõ sự thù địch không hề che giấu của cô ta là từ đâu mà có.
Trong cuộc bình chọn ngọc nữ ngây thơ trong sáng của các sao nữ trẻ đang hot trên Weibo tháng trước, cô và An Tri Ý đều có tên trong bảng xếp hạng.
Ban đầu là An Tri Ý giữ Top 1, nhưng lúc cuối khi cô đăng ảnh chân dung mang vẻ đẹp trong sáng lên thì số phiếu liền lội ngược dòng vượt qua cô ta.
Xét về thời gian vào nghề thì dù sao An Tri Ý cũng là tiền bối của cô, cô ta thấy không thoải mái cũng là chuyện bình thường.
Nhạc Yên Nhi không có hứng tranh cãi với cô ta, chỉ tùy tiện chào một tiếng:
– Chào chị An.
Sau đó quay sang thợ trang điểm đang dặm phấn cho An Tri Ý:
– Lily, hôm nay vẫn phải làm phiền cô rồi.
Lily là thợ trang điểm quen làm cho cô trước nay, hiểu rất rõ khuôn mặt và chất da của cô.
Mấy năm nay Nhạc Yên Nhi vẫn nhờ cô trang điểm cho mình.
– Chị Nhạc ngồi chờ một tí nhé, chị An sắp xong rồi đây.
– Lily cười nói.
An Tri Ý nghe thấy thế thì ngước mắt lên:
– Ai bảo là tôi sắp xong rồi? Đây đúng là cố tình gây sự.
Tay Lily khựng lại, cô ngại ngùng hỏi:
– Chị An, đánh phấn xong rồi, phần trang điểm của chị cũng xong rồi mà.
An Tri Ý nhìn vào gương, nghiêng mặt trái phải rồi cười lạnh:
– Cô không thấy màu phấn hồng nhạt này làm cho mắt tôi nhìn như xệ xuống à? Tôi không thích.
– Chị An, hôm nay chị muốn trang điểm theo hướng trong sáng, phấn mắt màu đậm không hợp đâu, hơn nữa ban nãy lúc em đánh chị cũng biết…
– Tôi bảo đổi thì đổi đi, chẳng lẽ tôi không có quyền đổi màu phấn mắt hay sao? An Tri Ý nổi nóng, hai người thợ đang sửa móng tay cho cô ta cũng nhận ra bầu không khí bất thường nên dừng động tác lại.
Lily đành phải cười làm lành:
– Chị An, thế để Kì Kì trang điểm cho chị có được không ạ? Chị Nhạc có hẹn trước, hôm nay chị ấy có việc gấp lắm.
An Tri Ý quay sang nhìn Nhạc Yên Nhi rồi bỗng cười hỏi:
– Không biết hôm nay cô Nhạc vội đi thử vai nào thế? Sáng sớm ngày ra đã thấy An Tri Ý làm bộ làm tịch bày trò ở đây, Nhạc Yên Nhi căn bản không thèm để ý đến cô ta, thế nhưng trong giới giải trí này thì các mối quan hệ là vô cùng quan trọng.
Cho dù không làm bạn được thì Nhạc Yên Nhi cũng không muốn để An Tri Ý nắm thóp rồi làm bại hoại thanh danh của cô.
Vậy nên Nhạc Yên Nhi thản nhiên trả lời:
– Tôi chỉ mới vào nghề nên làm sao có tài nguyên tốt như chị An được.
Hôm nay chỉ là đi thử vai nữ thứ trong “Kiếm Hiệp”
thôi.
An Tri Ý nghe xong thì nhíu mày:
– “Kiếm Hiệp”
, nghe tên thì quen đấy mà không nhớ nổi, Tĩnh Như, em có ấn tượng gì không? Trợ lý của An Tri Ý đứng bên cạnh đã theo cô ta từ lâu, đương nhiên biết rõ cô ta có ý gì.
Nghe thấy thế, trợ lý bèn phối hợp ngay:
– Hình như là bộ phim mà chúng ta từ chối tuần trước thì phải.
Đạo diễn Trần nói vai diễn ấy rất hợp với khí chất của chị, cứ năn nỉ chị phải nhận, nhưng mà chúng ta đã nhận “Bản Tình Ca Màu Trắng”
rồi nên không xếp lịch được.
“Bản Tình Ca Màu Trắng”
là bộ phim quan trọng của Công ty Giải trí Hoàn Vũ năm nay, Trung Hàn hợp tác, vốn đầu tư siêu cao, kịch bản là do hai biên kịch nổi danh của Trung Quốc và Hàn Quốc hợp tác viết, đạo diễn cũng thuộc top đầu trong giới làm phim truyền hình.
Mọi người đều nói đây sẽ là bộ phim giành giải vàng trong Quốc Kịch Thịnh Điển, chưa bắt đầu quay mà đã nóng bỏng tay rồi.
An Tri Ý ra vẻ ta đây, rõ ràng là muốn mỉa mai Nhạc Yên Nhi không nổi tiếng nên chỉ có thể nhặt lại đồ thừa mà cô ta không thèm thôi.
Vốn dĩ Nhạc Yên Nhi cho rằng An Tri Ý không thoải mái một chút thì cũng bình thường, không ngờ cô ta lại nhỏ nhen như thế, chỉ vì một cuộc bầu chọn nho nhỏ mà vứt hết hình tượng để châm chọc cô ngay giữa chốn đông người như vậy.