Vì hai hôm nay không có cảnh quay của mình, lại thêm việc bị thương nên Nhạc Yên Nhi không cần tới trường quay, cô nghỉ ngơi tại khách sạn.
Tin tức là do Diệp Hiểu Như đọc được, sau đó giận đùng đùng chạy tới khách sạn.
Nhạc Yên Nhi vừa mở cửa đã thấy Diệp Hiểu Như đang tức sầm mặt, cô sững người;
– Sao thế, ai chọc giận chị à? Diệp Hiểu Như nhìn vào phòng, TV đang chiếu một bộ phim kinh điển ngày xưa, đoán chừng là Nhạc Yên Nhi chưa hề xem tin tức hôm nay.
– Em nhàn nhã quá rồi đấy, sao lại chẳng quan tâm đến thế sự vậy hả? Diệp Hiểu Như đưa tờ báo trong tay cho cô:
– Tự em đọc đi này.
Nhạc Yên Nhi cầm lấy báo, còn chưa đọc nội dung đã bàng hoàng vì hai tấm ảnh to tướng ngay trang nhất.
Mình và Lâm Đông Lục gặp nhau đã bị phóng viên chụp lại? Lần này đúng là tình ngay lý gian rồi.
– Yên Nhi, em gặp Lâm Đông Lục thật à? Diệp Hiểu Như thấy biểu cảm của Nhạc Yên Nhi thì đoán ra đáp án.
Nhạc Yên Nhi nhức đầu:
– Hôm qua lúc chị đi xin nghỉ với đạo diễn đấy, anh ta đột nhiên xuất hiện, em cũng không tránh cách.
– Hôm nay em đừng xem weibo nữa, trên mạng chửi bới khó nghe lắm, em gọi cho Danny đi, hỏi anh ấy xem phải làm thế nào, dù gì cũng cần công ty ra mặt mới được.
Nhạc Yên Nhi không muốn gọi cho Danny tí nào, cô có thể tưởng tượng tới biểu cảm của anh ta, nhưng biết sao giờ, chuyện lớn thế này rồi, cô chỉ đành bấm số của Danny mà thôi.
Điện thoại thông, Nhạc Yên Nhi còn chưa kịp lên tiếng thì đã nghe được giọng nói quái gở của Danny:
– Hừ, cô còn biết gọi cho tôi cơ đấy.
Cô tự biết mình lại gây chuyện, đành phải cố tỏ vẻ đáng thương:
Danny, tôi sai rồi mà. Có biết tình hình bây giờ nghiêm trọng thế nào không hả? Chứng cứ xác thực, chuyện này nóilớn cũng lớn nói nhỏ cũng nhỏ, chỉ xem Bạch Nhược Mai có muốn buông tha cô không thôi.
Nếu cô ta chắc chắn cô với Lâm Đông Lục có mờ ám thì cô nhảy vào Hoàng Hà cũng không tẩy nổi nhé! Danny chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Tư chất của Nhạc Yên Nhi xuất chúng, điều kiện cũng hơn người, thế nhưng cô cứ như một cỗ máy hấp thu bê bối vậy, từ khi vừa vào nghề tới nay, hễ có tí khoảng trống là lại xuất hiện loại bê bối này.
Bây giờ ảnh cũng bị chụp, chỉ cần Bạch Nhược Mai khóc lóc trước công chúng, ám chỉ Nhạc Yên Nhi gặp Lâm Đông Lục có quan hệ mờ ám, vậy thì dư luận sẽ dìm chết cô luôn.
Đại chúng mù quáng, chỉ cần thấy có người xấu mặt thì ai là người tổn thất họ cũng chẳng quan tâm.
Nhưng việc này đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới tình cảm giữa Lâm Đông Lục và Bạch Nhược Mai, phải xem là cô ta muốn giữ hay bỏ, Danny không hiểu rõ hai người đó lắm.
Nhạc Yên Nhi nhận ra tầm quan trọng của vấn đề, cô chần chừ lên tiếng:
– Nhưng khó có cơ hội này, chỉ sợ Bạch Nhược Mai sẽ không bỏ qua cho tôi.
Cô chưa quên việc bản thân dính líu tới Dạ Đình Sâm cũng bắt đầu từ chuyện Bạch Nhược Mai chuốc thuốc muốn hãm hại mình.
Bây giờ có cơ hội tốt thế này, cô ta gần như không mất công sức gì, chỉ cần thuận nước đẩy thuyền là có thể dìm chết cô trong nước bọt của đám đông, há gì lại dễ dàng bỏ qua? Danny suy nghĩ:
Cảnh của cô hẳn là sắp xong rồi, hôm nay có quay không? Không. Vậy cô qua công ty đi, chúng ta gặp mặt rồi bàn thêm.Nhạc Yên Nhi không dám chậm trễ, vừa cúp máy là cô đã vội thay quần áo ra ngoài.
Diệp Hiểu Như gọi xe, đi cùng Nhạc Yên Nhi tới Công ty giải trí Tinh Huy.
Xe đi nửa đường, điện thoại của Nhạc Yên Nhi vang lên.
Cô tưởng Danny gọi giục mình, cuống quýt nghe máy:
Tôi đang trên đường, sắp tới rồi. Nhạc Yên Nhi.Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói quen thuộc, là Lâm Đông Lục.
Nhạc Yên Nhi vừa nghe giọng anh ta thì đã nổi giận, quả thực muốn cúp máy luôn.
Nhưng anh ta đoán được ý định của cô, mở miệng trước:
Cô đừng tắt, nghe tôi nói cho xong đã. Anh muốn sao mới chịu buông tha cho tôi? Anh làm hại tôi còn chưa đủ à?Nhạc Yên Nhi nhận ra chỉ cần dính líu tới người đàn ông này, tất cả đều sẽ là chuyện xấu.
– Cô đọc tin rồi? Anh ta còn có mặt mũi nhắc đến nữa.
Nhạc Yên Nhi cười lạnh:
– Nhờ phúc của anh, bây giờ tôi không chỉ được lên trang nhất mà còn có cả ảnh HD cận mặt, nếu dựa vào cố gắng của bản thân tôi chắc phải mất nhiều năm mới có đãi ngộ này được.
Bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ không biết phóng viên có phải là do anh tự sắp xếp không? Sự trào phúng trong giọng Nhạc yên Nhi rất rõ ràng nhưng Lâm Đông Lục mặc kệ.
– Cô tin tôi, tôi không biết chuyện sẽ như vậy, tôi sẽ không cố ý hại cô.
Tin? Anh ta lấy lập trường gì để yêu cầu mình tin? Nhạc Yên Nhi không muốn lằng nhằng nữa, cô hỏi luôn:
– Anh có chuyện gì thì nói thẳng đi.
Dù đã đoán được thái độ của Nhạc Yên Nhi sẽ không tốt nhưng nghe thấy giọng nói còn lạnh hơn cả trước kia, Lâm Đông Lục vẫn cảm thấy chán nản.
– Tôi biết tin này ảnh hưởng rất lớn tới cô, nhưng cô yên tâm, tôi đã giải quyết xong rồi.
Trong lời Lâm Đông Lục như có ẩn ý gì đó, Nhạc Yên Nhi sững sờ:
– Anh giải quyết thế nào? Cô không tin anh ta thuyết phục được Bạch Nhược Mai.
– Lát nữa cô sẽ thấy, chỉ cần không cần nói lộ ra thôi.
Giọng Lâm Đông Lục bỗng trầm xuống:
– Nhưng chuyện giữa chúng ta còn lâu mới kết thúc! Nói xong, mặc kệ phản ứng của Nhạc Yên Nhi, anh ta cứ thế gác máy luôn.
Nhạc Yên Nhi cau mày, cô càng lúc càng không hiểu anh ta muốn làm gì.
Đến Công ty giải trí Tinh Huy, Danny đang định phủ đầu cô một lượt nhưng lại thấy cánh tay cô bị thương, anh đau lòng.
– Chết mất thôi, quay phim thôi mà liều mạng thế này, thân thể không phải của mình à? Dạo gần đây xảy ra quá nhiều chuyện mà không có một chuyện nào là tốt đẹp, Nhạc Yên Nhi bây giờ đã nhận ra sự ấm áp khi được quan tâm.
– Phải diễn cho thật hay mới không để anh mất mặt chứ.
Danny gắt một tiếng, cong tay thành lan hoa chỉ:
– Cô đấy, cô chỉ nịnh tôi thôi, còn gây sự thì không hề ít, tôi đã báo với phòng PR rồi, lát sẽ họp thảo luận nên giải quyết việc lần này thế nào.
Nhạc Yên Nhi áy náy:
– Danny, cảm ơn anh, tôi lại gây phiền toái cho anh rồi.
Danny hừ lạnh:
– Cô biết là được rồi, vì cô mà tôi tốn bao nhiêu là công sức.
Tâm trạng tôi không tốt là khả năng hấp thụ mỹ phẩm dưỡng da cũng không tốt, lãng phí biết bao nhiêu đồ đắt tiền của tôi.
Nói xong, anh ta lại soi gương.
Nhạc Yên Nhi quen Danny đã nhiều năm, cô cũng sớm quen tác phong của anh ta rồi, bây giờ mới nghĩ thế này mới đúng là gay, trước kia mình nghĩ Dạ Đình Sâm cũng giống Danny, đúng là mù mà.