Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Bảo Sinh hoàn toàn bị chọc tức rồi, ông cũng không muốn diễn sâu nữa, hôm nay quyết định phải cho Hoàng Thiên một bài học. 

"Tổng giám đốc Bảo Sinh, ông muốn làm cái gì hả?" 

Quản gia Trần đề cao cảnh giác, nhìn chằm chằm vào Trần Bảo Sinh và hỏi. 

"Làm cái gì hả? Ha ha ha, lão già Trần này nhìn một chút thôi là ông sẽ biết ngay!" 

Trần Bảo Sinh cười nham hiểm, rồi vẫy tay với Thẩm Đại Hải, vệ sĩ của ông ta. 

Thẩm Đại Hải đã sẵn sàng từ lâu, nhìn thấy Trần Bảo Sinh ra lệnh, gã ngay lập tức bước tới chỗ Hoàng Thiên. 

Ngay khi quản gia Trần muốn ngăn gã lại thì ông đã bị Hoàng Thiên ra hiệu dừng lại. 

Quản gia Trần chỉ có thể dừng lại và đứng yên tại chỗ, không còn nhúc nhích nữa. 

Đương nhiên, quản gia Trần cũng biết thực lực của Hoàng Thiên mạnh cỡ nào, nên ông cũng không lo lắng cho Hoàng Thiên. 

"Mày bây giờ làm theo những lời mà tổng giám đốc Bảo Sinh nói thì vẫn còn kịp đấy." 

Thẩm Đại Hải đứng trước mặt Hoàng Thiên mà ngạo nghễ nói. 

"Cút." 

"Fuck, mày thật sự không biết Ma Vương có bao nhiêu con mắt à!" 

Thẩm Đại Hải phẫn nộ, gã cảm thấy rằng Hoàng Thiên thật sự là đang muốn tìm chỗ chết. 

Với sức mạnh của mình, gã có thể đánh khắp Hà Nội mà không có một đối thủ, gã còn là một nhà vô địch đánh nhau đã nghỉ hưu. 

Nếu không, Trần Bảo Sinh cũng sẽ không coi trọng gã nhiều năm như vậy. 

Sau khi chửi thề, Thẩm Đại Hải giơ một cánh tay lên nhắm vào mặt Hoàng Thiên mà đấm tới. 

Tên này đích thực là một người có thù tất báo, gã chính là một tên tiểu nhân đích thực.

Đây không được xem là một động tác võ công nào cả và Thẩm Đại Hải cũng không định sử dụng võ công thực sự, gã chỉ muốn một tay tát cho Hoàng Thiên một cái thật thốn trước. 

Nhưng ai mà ngờ được, Hoàng Thiên thuận tay cầm một vài chiếc đũa dùng một lần lên và không chút do dự nhắm về hướng bàn tay của Thẩm Đại Hải mà trực tiếp đâm vào lòng bàn tay của hắn ta. 

"Ớ.. AA!" 

Thẩm Đại Hải một phút không để tâm liền bị mấy đôi đũa dùng một lần ấy không thương tiếc mà đâm xuyên qua lòng bàn tay gã, máu ngay lập tức liền chảy ra. 

Gã đau đến mức hét toáng lên, nhìn lòng bàn tay bị đâm xuyên qua một lỗ, gã đã bị dọa đến ngay cả người ra. 

"Kêu mày cút ra xa không chịu cút, tự đâm đầu vào lửa!" 

Hoàng Thiên nói xong một hơi, liền giơ ngay một chân lên, thẳng một cước đá bay vào bụng Thẩm Đại Hải. 

Ầm ầm. 

Thẩm Đại Hải bị đá văng ra xa, nặng nề ngã ngay xuống đất. 

Đây.......... 

Trần Bảo Sinh ngạc nhiên không nhẹ, ông ta biết rất rõ năng 

lực của Thẩm Đại Hải lợi hại như thế nào, có thể nói rằng trước mắt cả Hà Nội này, không một ai có thể là đối thủ của Thẩm Đại Hải tại đây. 

Nhưng khi Thẩm Đại Hải đối mặt với Hoàng Thiên. Đến cả một đòn đều không chống đỡ được, căn bản là thật không ra làm sao. 

Tên Hoàng Thiên này làm sao có thể mạnh đến mức này được chứ hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK