Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Thanh nhắc nhở người châu Âu này. 

"Đồng bạn của tôi đi nơi nào tôi cũng không biết nữa. Khi ở khách sạn, bọn họ đã đi trước một bước, sau khi tôi bị Hoàng Thiên bắt được thì bọn họ đã tắt máy." 

"Tôi nghĩ nhất định là bọn họ biết tôi bị bắt rồi, cho nên đã chạy mất." 

Người châu Âu kia nói với nói với Vũ Thanh. 

"Ha ha, được rồi. Không liên lạc được thì cũng không sao, mày nói cho tao biết mấy người đi cùng mày có thân phận gì?" 

Vũ Thanh cười lạnh một tiếng, hỏi người châu Âu này. 

"Bọn họ cũng đều là người của gia tộc Migfis. Trong đó có một người là ba của Migfis, còn một người nữa là em gái Migfis. Còn lại đều là những thành viên gia tộc không quan trọng mấy. 

Người châu Âu kia nói.

Hoàng Thiên ở một bên nghe, cảm giác người châu Âu này cũng rất thức thời. 

Nhưng mà không biết gã nói những lời này có bao nhiêu phần trăm là thật. 

Lúc này, Hoàng Thiên liếc mắt nhìn Vũ Thanh, ra hiệu cho Vũ Thanh cùng anh ra ngoài. 

Vũ Thanh không tiếp tục thẩm vấn nữa, người châu Âu này phối hợp như thể đã vượt qua dự đoán của anh ta. 

"Cậu chủ, không tiếp tục hỏi nữa sao?" 

Vũ Thanh hỏi Hoàng Thiên. 

"Những điều nên nói thì trên cơ bản gã đã nói hết rồi, bây giờ rốt cuộc cũng biết thân phận của mấy người châu Âu kia là gì. Nhưng mà không biết tên khốn này có nói láo không thôi" 

Hoàng Thiên nói với Vũ Thanh. 

"Thật giả chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Dù cho gã ta nói dối, thì trước mắt chúng ta không thể nào chứng thực được." 

Vũ Thanh nói. 

"Anh Vũ Thanh, bây giờ anh có cách gì không? Sao tìm được mấy người châu Âu còn lại ?" 

Hoàng Thiên suy nghĩ, hỏi Vũ Thanh. 

"Có cách rồi." 

Vũ Thanh cười một tiếng, rất có lòng tin mà nói. 

Hoàng Thiên nghe vậy trong lòng chấn động, thầm nghĩ Vũ Thanh đúng là Vũ Thanh, vẫn là có cách. 

"Nói chút đi, có cách gì thế?" 

Hoàng Thiên hỏi. 

"Một láy đánh người châu Âu này ngất xỉu, sau đó cho gã ăn một thứ đồ vật" 

Vũ Thanh nói. 

Hoàng Thiên có hơi không hiểu, vội hỏi: "Thứ gì thế? Sau khi ăn thì gã sẽ nghe lời sao?" 

"Ha ha, cũng không phải. Tôi cho gã ăn thiết bị định vị." 

Vũ Thanh cười một tiếng, rồi nói. 

Hoàng Thiên nghe vậy vội vàng gật đầu, nói: "Anh Vũ Thanh, ý của anh là trong khi tên khốn này không biết rõ tình hình thì ăn thiết bị định vị này vào. Sau đó thả tên khốn này đi?" 

"Đúng là như thế. Nhưng mà thả ra thì cũng không thể thả khơi khơi được, phải dùng đầu óc" 

Vũ Thanh cười nói. 

"Anh cảm thấy sau khi tên người châu Âu này chạy thoát thì sẽ đi tìm những đồng bạn của gã sao?" 

Hoàng Thiên nói. 

"Chắc chắn thế" 

Vũ Thanh rất có lòng tin mà nói. 

Hoàng Thiên yên tâm, Vũ Thanh làm việc luôn chắc chắn. Anh ta đã nói thì nhất định sẽ được. 

Nhưng có một vấn đề Hoàng Thiên vẫn rất lo lắng. Đó chính là sau khi người châu Âu này tỉnh lại, nếu như biết được thì có thể kéo thiết bị định vị đã ăn vào ra ngoài không? 

Sau khi đem thắc mắc này hỏi Vũ Thanh, thì Vũ Thanh cười to hai ha một phen. 

"Cậu chủ, cậu cứ yên tâm đi, trước kia chúng ta đã dùng qua loại đồ vật công nghệ cao này rồi. Dùng để truy theo dấu vết của kẻ địch rất hiệu quả" 

Vũ Thanh nói xong thì lấy một túi nhỏ đựng chất lỏng trong bọc ra, tiếp tục nói với Hoàng Thiên: "Sau khi cho gã uống hết vật này thì trong vòng một tháng gã đừng nghĩ đến việc đi đại tiện" 

Hoàng Thiên rất là khâm phục, cách thức của anh Vũ Thanh rất tốt. 

"Được rồi, vậy thì làm theo cách của anh vậy." 

Hoàng Thiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK