Tôn Nhị Hổ trong lòng muốn chết quách cho rồi, hắn bị Hoàng Thiên đánh như vậy, hắn ta thật sự cảm thấy mặt mũi chẳng còn, sau này sao còn có thể dám ngóc mặt trong khu vực này nữa chứ?
"Mày có dám nói tên ra không? Tên gì? Ở đâu?"
Hoàng Thiên nghe liền cười khẩy, nói với Tôn Nhị Hổ: "Mày nói xem, mày có đủ
tư cách để biết tao là ai hay sao?"
"Tao...."
"Tao cái gì mà tao? Quỳ xuống" Hoàng Thiên chỉ tay vào mũi Tôn Nhị Hổ quát.
Tôn Nhị Hổ bằng lòng quỳ? Đối với hắn mà nói hôm nay hắn đã đủ xấu hổ rồi, nếu lại quỳ xuống trước mặt Hoàng Thiên nữa thì sau này làm sao còn mặt mũi nhìn người khác?"
"Không quỳ đúng không?" hai mắt Hoàng Thiên ánh lên tia sắc bén, lạnh lùng
quát lên.
Trái tim của Tôn Nhị Hổ run lên, hắn bị thần khí mạnh mẽ của Hoàng Thiên dọa cho ngây người hoảng sợ.
"Anh à, làm người xử sự lưu tình một chút có được không, ngày sau gặp lại còn dễ nói chuyện, đừng có mà quá đáng..."
Tôn Nhị Hổ nói với Hoàng Thiên bằng tất cả lòng can đảm hán còn lại.
Bich!
Hoàng Thiên đấm vào mũi của Tôn Nhị Hổ, cú đấm này gần như làm gãy mũi của Tôn Nhị Hổ.
Một tiếng rắc vang lên, mũi của Tôn Nhị Hổ bị gãy, máu mũi lập tức tuôn ra.
"Còn không chịu quỳ, tao sẽ bẻ gãy hết răng của mày ra!".
Hoàng Thiên tức giận nói, khi biết được bọn lưu manh này bắt nạt, ức hiếp người khác, Hoàng Thiên cũng không cần biết nhiều như vậy làm gì. Hoàng Thiên ra tay cũng càng lúc càng mạnh tay hơn, tàn nhẫn hơn nhiều.
Bich!
Tôn Nhị Hổ hoàn toàn quy xuống, không chút nghĩ ngợi gì liền ngay lập tức quỳ dưới chân Hoàng Thiên.
Hắn ta không mảy may nghi ngờ lời nói của Hoàng Thiên chút nào, nếu như hắn còn không quỳ xuống thì Hoàng Thiên thật sự có thể bỏ hết răng của hắn ra cho xem.
Hoàng Thiên lạnh lùng liếc nhìn mấy tên côn đồ kia.
Bọn họ từ trước đến nay nghênh ngang trong xã hội nhưng chưa từng thấy người nào lợi hại như Hoàng Thiên, bởi vì thứ toát ra trên người Hoàng Thiên
không phải là sự tàn nhẫn mà là sát khí.
Bịch bịch bịch....
Những tên côn đồ còn lại đều quỳ xuống. Phía sau Tôn Nhị Hổ tất cả bọn chúng đều quỳ lạy Hoàng Thiên.
Chỉ có một tên côn đồ không phục. Tên này rút chiếc dao gấp gọt hoa quả chuẩn bị tấn công bất ngờ.
Có điều tất cả những tên khác đều đã quỳ cả rồi, chỉ còn hắn là tên còn lại không chịu quỳ, như vậy là quá lỗ liễu rồi.
"Mày không quỳ đúng không?" Hoàng Thiên liếc nhìn tên côn đồ đang cầm chiếc dao và hỏi.
"Tao sẽ giết mày, chết tiệt!"
Tên côn đồ hét lên giận dữ và dùng dao lao về phía Hoàng Thiên, ra tay vô cùng tàn nhẫn.
Ngay khi tên côn đồ này ra tay, Hoàng Thiên đã kịp phản ứng lại. Thằng cha này rõ là đã có luyện tập trước.
Chả trách hắn không phục hóa ra là cũng có chút bản lĩnh.
Hoàng Thiên trong lòng cười nhạo một tiếng, liền xoay người tránh con dao.
"Mày đi chết đi thằng chó này!" tên côn đồ giận giữ chửi đưa con dao đâm vào cổ của Hoàng Thiên.