Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn gọi điện thoại kêu viện binh tới, nhưng cú điện thoại này gọi không nổi 

a, Hoàng Thiên vẫn đang nhìn chằm chằm kìa. 

"Mấy người nhanh tới giúp đi, có thấy tôi đang bị hành hạ không?" 

Từ Đại Khánh vô cùng tức giận nói với mấy người bạn. 

Mấy người bạn kia có hai người nam còn lại là ba người nữ cũng không được 

việc lắm, hai người nam do dự một chút vẫn không dám qua đây. 

"Ai dám qua đây sẽ có kết quả như Từ Đại Khánh vậy." 

Hoàng Thiên lắc con dao trong tay nói với hai người nam. 

Hai người nam thè lưỡi, họ cũng không muốn dấn thân vào rủi ro này đâu, vẫn là bảo toàn mạng sống của mình quan trọng hơn. 

Từ Đại Khánh thấy vậy liền biết xong đời, hai thằng bạn lâm trận đều có đầu rụt cổ, hôm nay gã ta xong đời rồi. 

"Hay hay lắm, người thanh niên nếu mày có gan thì cứ chờ đó, không chỉ mày, Hạ Khôn cũng đừng hòng thoát, lúc về tao sẽ đuổi việc anh ta, con gái anh ta cũng phải theo tao, mày chờ xem!" 

"Mẹ kiếp, mày nghĩ mày đang giúp anh ta sao? Mày đây đang hại anh ta có biết không?" 

"Từ Đại Khánh tao nói được thì làm được, vùng này không chuyện gì tao không làm được!" 

Từ Đại Khánh như một con lừa đực la to lên với Hoàng Thiên. 

“Bốp!” 

Hoàng Thiên đưa tay tát Từ Đại Khánh một cái: "Ỷ vào việc ông là tổng giám đốc phải không? Có tin hiện tại tôi khiến ông không còn là tổng giám đốc không?" 

Từ Đại Khánh sửng sốt, nghĩ thầm thằng nhóc này chém gió mạnh quá rồi, nó có năng lực gì khiến mình không còn là tổng giám đốc chứ? 

"Đm, tạo thật sự không tin đấy, tuy mày đánh lộn giỏi, nhưng nếu nói về mạng lưới giao thiệp, nói về địa vị, mày kém ông đây quá xa!" 

Từ Đại Khánh gào lên với Hoàng Thiên. 

"Ha ha, có phải ông thấy có quen biết với Quản gia Trần ông liền đứng vững 

như bàn thạch không?" 

Hoàng Thiên cười giễu. 

Nghe vậy, sắc mặt Từ Đại Khánh thay đổi. 

Gà ta thực sự không ngờ, Hoàng Thiên cũng biết việc này. 

Nhưng suy nghĩ một chút, Từ Đại Khánh liền bĩnh tĩnh lại. 

Nghĩ thầm chắc chắn là Hạ Khôn nói cho nó biết. 

"Hạ Khôn, mẹ nó cái gì mày cũng đều nói với thằng nhóc này à, hừ hừ, mày 

chờ xem, chờ tới lúc cầu xin tao!" 

Từ Đại Khánh mắng. 

Hiện tại tâm trạng của Hạ Khôn rất sảng khoái, Hoàng Thiên quả nhiên làm 

chủ ông ta, hành hạ tên Từ Đại Khánh khốn kiếp này. 

Thấy Từ Đại Khánh còn không phục, trong lòng Hạ Khôn cảm thấy buồn cười, Từ Đại Khánh này quá không có mắt. Ông có biết người đứng trước mặt ông là ai không? 

"Từ Đại Khánh, ông đúng là không biết sống chết" 

Hạ Khôn nói. 

"Con mẹ nó! Đừng lải nhải với tao, lúc về viết đơn từ chức cho tao!" 

Từ Đại Khánh mắng. 

"Ông ấy không cần viết đơn từ chức, bây giờ ông viết liền cho tôi đi" 

Hoàng Thiên nói với Từ Đại Khánh. 

Từ Đại Khánh sắp tức giận tới sùi bọt mép, căm hận trừng mắt nói với Hoàng Thiên: "Thằng nhóc, rốt cuộc não mày bị úng nước phải không? Mày là cái thá gì mà kêu tao viết đơn từ chức?" 

"Hơn nữa, mày cũng biết tạo có quen biết với Quản gia Trần, ai có thể lay động vị trí này của tao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK