Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Hoàng Thiên có dặn dò cho nên Hạ Khôn cũng không dám không nghe, lúc này ông ta chỉ dẫn theo mấy người lái hai chiếc xe thương vụ về phía thôn của Bà cụ Lam. 

Hoàng Thiên thật sự là không ngờ chỉ mới qua một đêm đã lại đi tới cái thôn nhỏ trong thung lũng này. 

Cũng không biết hiện tại Bà cụ Lam và Điềm Ni thế nào rồi, anh nghĩ đến Điềm Ni chất phác đáng yêu thì Hoàng Thiên lại thực sự lo lắng cho cô ấy, cô gái ngây thơ như vậy thì không nên gặp phải tai họa như thế này. 

Đến trong làng thì đám người Hoàng Thiên xuống xe. 

"Chàng trai kia nói với cậu gặp mặt ở đâu?" 

Hạ Khôn hỏi cấp dưới của ông ta. 

Cấp dưới kia vội vàng trả lời: "Giám đốc, chàng trai kia nói gặp mặt ở trong làng này, anh ta nói sau khi chúng ta đến trong làng thì anh ta sẽ xuất hiện." 

Sắc mặt Hạ Khôn nghiêm trọng, trái xem phải xem chỉ mong chàng trai kka nhanh chóng xuất hiện. 

Hoàng Thiên châm một điếu thuốc, anh cũng nhìn chung quanh một lần thì lại 

phát hiện hoàn toàn không có người xuất hiện. 

Có cư dân phát hiện ra xe của đám người Hoàng Thiên, hôm qua ở trong làng xảy ra chuyện lớn như vậy nên những thôn dân này cũng đều biết trong thôn xuất hiện nhân vật có bối cảnh. 

Nhìn thấy lại có xe thương vụ tới trong thôn cho nên những thôn dân này vẫn rất giật mình. 

"Anh Thiên" 

Đúng lúc này ông cụ Ngưu đột nhiên xuất hiện, ông ấy cũng biết Hoàng Thiên họ Hoàng nên lúc này khi gặp lại Hoàng Thiên , ông ấy lộ ra vẻ rất kinh ngạc và lo 

lång. 

Hoàng Thiên nhìn thấy ông cụ Ngưu xuất hiện thì rất phấn chấn, có ông già này ở đây thì có thể nghe ngóng được rất nhiều chuyện. 

"ông cụ Ngưu, Bà cụ Lam và Tannh đã bị người ta bắt rồi sao?" 

Hoàng Thiên hỏi ông cụ Ngưu. 

ông cụ Ngưu nhíu mày kéo Hoàng Thiên đến một góc không có người nhỏ giọng nói: "Anh Thiên, tôi biết anh rất ghê gớm, ngay cả Cao Chí Viễn cũng không phải là đối thủ của anh, nhưng mà anh không nên quay trở lại, anh có còn muốn sống hay không hả?" 

Nghe vậy thì Hoàng Thiên chấn động trong lòng không hiểu hỏi: "ông cụ Ngưu, lời này của ông có ý gì?" 

"Ôi chao, Điềm Ni và mẹ con bé đã bị chú của Cao Chí Viễn bắt đi, nếu như không cẩn thận thì sẽ bắt họ đi tế ma!" 

"Anh Thiên, chú của Cao Chí Viễn đang tìm anh đấy, ông ta muốn giết anh để báo thù cho cháu trai, sao anh lại còn tự chui đầu vào lưới vậy chứ?" 

"Mặc dù anh có tiền có thể nhưng cũng không thể trêu vào Cao Thương Mặc, anh có nhiều tiền hơn nữa hay có nhiều người hơn nữa thì cũng sẽ không đầu lại ông ta..." 

ông cụ Ngưu nói không hết những này trong một hơi nên sốt ruột đến nỗi bờ môi đều đang run rẩy. 

Hoàng Thiên nghe vậy thì sửng sốt nghĩ thầm thứ đồ gì vậy? Tế ma? Tế ma gì chú? 

"Cao Thương Mặc đáng sợ như vậy sao? Rốt cuộc thì ông ta làm gì vậy?" 

Hoàng Thiên nghi ngờ hỏi ông cụ Ngưu. 

ông cụ Ngưu lộ ra vẻ rất sợ hãi, ông ta hết nhìn đông tới nhìn tây giống như sợ bị người ta để mắt tới. 

"Thực ra mà nói bây giờ mọi người đều đang bàn tản không biết Cao Thương Mặc có phải là người hay không? Có tin đồn người này đã vào ma đạo, người không ra người mà không ra ma thực lực lại quá mạnh, ông ta muốn ai chết thì người đó sẽ không sống được" 

ông cụ Ngưu sợ sệt nói. 

Hoàng Thiên thấy khi ông cụ Ngưu nhắc tới Cao Thương Mặc thì sợ hãi thành ra như vậy thì anh biết những lời mà ông cụ Ngưu nói đều là thật. 

Hơn nữa mặc dù là tin đồn nhưng chắc chắn cũng có căn cứ chứ không phải là tin đồn không có căn cứ. 

Chẳng lẽ trên đời này còn có người tu luyện ma đạo sao? 

Hoàng Thiên nghĩ đến sâu độc cổ của Cao Chí Viễn tà ác như vậy thì cũng không nghi ngờ thực lực của chú Cao Chí Viễn, có thể thằng cha này thật sự rất đáng sợ. 

"Ông có biết Điềm Ni và mẹ cô ấy bị bắt đi đâu không? Cao Thương Mặc ở đâu?" 

Hoàng Thiên hỏi ông cụ Ngưu. 

"Ông ta ở ngay trong thung lũng này nhưng đáng tiếc là không ai biết vị trí cụ thể, Cao Thương Mặc cũng không để cho người ta tìm thấy ông ta." 

ông cụ Ngưu chỉ thung lũng ở gần đó thở dài nói. 

Hoàng Thiên phóng tầm mắt nhìn khắp bốn phía, diện tích của thung lũng này quá lớn bị hai ngọn núi lớn kẹp vào giữa, ở trên núi lại có cỏ dại và rừng cây rậm rạp rồi lại còn có thật nhiều hang động thiên nhiên nên muốn giấu một người thì rất dễ dàng mà không dễ tìm thấy. 

Ngay khi còn đang khó xử thì lúc này Hạ Khôn đột nhiên đi tới. 

"Cậu chủ, chàng trai kia xuất hiện rồi" 

Hạ Khôn báo cáo với Hoàng Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK