Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chết tiệt, cái quái gì thế này? 

Trong lòng Hoàng Thiên chấn động mạnh, đột nhiên cảm thấy chân phải đau đến không chịu nổi, đau đến đổ mồ hôi! 

Hoàng Thiên còn chưa kịp phản ứng, cái miệng lớn lại cắn về phía trước, nuốt cả cẳng chân của Hoàng Thiên vào miệng. 

"A!" 

Tuy Hoàng Thiên là một người cứng rắn nhưng lúc này cũng không chịu nổi cơn đau liền gào lên một tiếng rồi thả tay đang cầm sợi dây ra. 

Lập tức, toàn thân Hoàng Thiên bị ngã ngược xuống, đầu cũng bị đập mạnh vào tường đá, chảy ra máu. 

Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, Vũ Thanh, Ưng Đen và Cóc Đen ở bên dưới đều thất kinh kêu lên. 

"Cậu Thiên!" 

Ưng Đen và Cóc Đen vội vàng chạy tới, chuẩn bị cứu Hoàng Thiên. 

Nhưng mà, cái miệng lớn lại không mảy may chịu buông tha, càng có ý muốn ăn tươi nuốt sống Hoàng Thiên. 

Giờ làm thế nào mới tốt đây? 

Ưng Đen và Cóc Đen lo lắng toát mồ hôi, bọn họ cũng được tính là thấy nhiều biết rộng nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến tình huống ngàn cân treo sợi tóc thế này. 

Vũ Thanh cũng rất lo lắng, chạy tới túm lấy chân trái của Hoàng Thiên để không cho Hoàng Thiên bị cái miệng lớn phía trên nuốt chửng. 

Hoàng Thiên đau không chịu nổi nữa, lửa hận xông lên tận trời, theo bản năng lấy 

ra con dao găm ở phía sau. 

Phập! 

Chỉ thấy Hoàng Thiên cong người lên, đâm một dao vào thứ giống như đầu của một con rắn. 

Con vật bị đâm vào mắt, chỉ nghe thấy mấy tiếng "xi xi", cái miệng lớn cuối cùng cũng chịu nhả ra, thân thể Hoàng Thiên rơi xuống tự do. 

"Cậu Thiên, đừng ngã!" 

Ưng Đen hét lên một tiếng và cùng Cóc Đen đón được Hoàng Thiên, không để Hoàng Thiên bị rơi xuống đất. 

Hoàng Thiên ngẩng đầu nhìn thì thấy lỗ hổng trên bức tường đả vẫn còn đó, mà cái thứ vừa định nuốt anh vào bụng đã rút lại vào trong hang, không nhìn thấy nữa. 

"Đó là cái quái gì vậy?" 

Hoàng Thiên mắng, trong lòng không khỏi phiền muộn, vẫn chưa tìm được đám người châu Âu kia mà đã bị một con súc sinh không nhìn rõ mặt cắn như vậy rồi. 

"Cậu chủ, để tôi xem vết thương của cậu." 

Lúc này Vũ Thanh đi đến và xắn gấu quần của Hoàng Thiên lên để kiểm tra vết thương ở cẳng chân phải của Hoàng Thiên. 

Chỉ liếc mắt một cái, Vũ Thanh liền sửng sốt. 

Chỉ nhìn thấy cẳng chân phải của Hoàng Thiên đã bị gãy, vừa sưng xanh vừa sưng đỏ, thê thảm biết bao. 

Hơn nữa chân phải của Hoàng Thiên còn đang run rẩy, Vũ Thanh biết vết thương của Hoàng Thiên thật sự rất nghiêm trọng, rất đau. 

"Anh Vũ Thanh, anh thấy nhiều hiểu nhiều, có nhận ra con súc sinh lúc này không?" 

Hoàng Thiên hỏi Vũ Thanh. 

Vũ Thanh lắc đầu nguầy nguậy, mặc dù anh đã từng đi khắp nơi trên thế giới nhưng chưa bao giờ nhìn thấy một con quái vật nào xấu xí như vậy, chứ đừng nói là nghe nói trên trái đất có một sinh vật như vậy. 

"Tôi chưa bao giờ thấy một thứ như vậy. Nó trông giống một con trăn lớn, nhưng không phải vậy. Thứ này có màu vàng kim toàn thân, trên đầu còn có một chiếc sừng lại trông giống như một con rồng"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK