Đối với Hoàng Thiên mà nói, không sợ nguy hiểm không sợ ác liệt, nhưng khi đối mặt với một người một lòng muốn chết, không có khả năng phản kháng thể này, Hoàng Thiên thực sự có chút khó xử.
Đặc biệt là em gái của Migfis rất xinh đẹp, là một người phụ nữ ngoại quốc, có phong cách rất quyến rũ khác hẳn với phụ nữ của Việt Nam.
Đàn ông không thể ghét phụ nữ đẹp, nhất là những người có phong cách như em gái Migfis.
Thấy Hoàng Thiên ngây ngốc lâu như vậy lại không làm gì, em gái Migfis đã rất lo
lång.
FA
"Ngài Hoàng Thiên, sao anh còn chưa ra tay nữa? Làm ơn đi, mau giết tôi đi, cho tôi một nhát dao thôi!"
Em gái của Migfis cử động cơ thể một chút, đến gần với Hoàng Thiên.
"Cậu chủ, cẩn thận bị cô ta lừa gạt."
Lúc này Vũ Thanh nhắc nhở Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên lại không muốn chuyện bé xé ra to, cho dù cô gái châu Âu này lừa dối, Hoàng Thiên cũng không quan tâm, căn bản là không thể làm tổn thương nổi đến anh.
"Nếu cô đã một lòng muốn chết như vậy, nếu tôi không giết cô, chẳng phải là có lỗi với cô hay sao?"
Hoàng Thiên lạnh lùng nói.
"Cũng không phải ai lại muốn chết cơ chứ? Tôi cũng muốn sống tiếp, tôi vẫn còn trẻ như vậy. Nhưng mà ngài Hoàng Thiên, anh có thể tha cho tôi sao? Cho dù anh không giết tôi, những con quái vật đó cũng sẽ ăn thịt tôi, vậy chi bằng tôi cứ chết
trong tay anh cho rồi."
Cô em gái của Migfis khá thông thạo tiếng Việt. Hoàng Thiên phân tích rằng chắc hẳn cô ta đã từng sống ở Việt Nam, nếu không thì sẽ không được như bây giờ.
"Được thôi. Vậy tôi sẽ giải quyết cô, cho cô một cái chết nhẹ nhàng, cho cô đi gặp thượng đế của cô".
Hoàng Thiên nghiến răng, chuẩn bị cho một dao giết chết cô gái.
Nhưng mà, chính lúc này, Hoàng Thiên nhìn thấy em gái Migfis nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chảy dài.
Trong bộ dạng này thực sự rất đáng thương.
Mẹ kiếp, có nhầm lẫn gì không vậy?
Hoàng Thiên thầm nguyền rủa trong lòng, khó khăn lắm cuối cùng mới hạ được quyết tâm, cô gái này lại đi chứng ra bộ dạng đáng thương thế này, Hoàng Thiên thật sự có chút không nỡ xuống tay.
"Cậu chủ, đừng mềm lòng nữa, nếu không diệt trừ cô gái này, e rằng sau này sẽ có rắc rối không cần thiết"
Lúc này Vũ Thanh khuyên nhủ một câu.
Hoàng Thiên không nói gì, đương nhiên anh hiểu được đạo lí này. Nhưng mà cánh tay lại không nghe lời, giết một người phụ nữ không có sức phản kháng thế này, Hoàng Thiên vẫn chưa thể vượt qua được rào cản tâm lý.
"Tôi không thể xuống tay được ca này"
Hoàng Thiên nói lời thật lòng, anh cũng không cảm thấy có gì mất mặt. Dù gì, với tư cách là một người đàn ông, Hoàng Thiên không nỡ xuống tay cũng là chuyện dễ hiểu.
Đám người Vũ Thanh cũng hiểu cho nỗi lòng này của anh ấy. Thật ra đều là đàn ông, ba người bọn họ cũng không thể làm được chuyện này, rốt cuộc cô gái châu Âu này không trực tiếp làm chuyện ác, chỉ là đến Việt Nam cùng dòng họ Migfis mà thôi, không hề làm chuyện gì cả.
"Vậy phải làm sao đây? Tha cho cô ta à?"
Lúc này Vũ Thanh mới nhìn Hoàng Thiên, trưng cầu ý kiến của anh.
"Ừm, hãy để cho cô ta tự sinh tự diệt đi, dù sao chúng ta cũng không thể xuống tay được."
Hoàng Thiên gật đầu nói.
Khi nghe điều này, em gái của Migfis vô cùng kinh hãi.