Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ha ha, máu người tươi thật tuyệt vời!” Đông Lão Tà cười ha ha đầy hưng phấn, sau đó lập tức đi về phía Hoàng Thiên. 

Với đôi mắt đỏ tươi mở to, Đồng Lão Tà cầm một con dao đến trước mặt của Hoàng Thiên. 

Vẻ mặt và tinh thần của ông ta đã tốt hơn rất nhiều, trước đây là một khuôn mặt già nua như vỏ cây khô, nhưng bây giờ da mặt ông ta rất hồng hào, các nếp nhăn có vẻ như cũng ít đi rất nhiều. 

Hoàng Thiên nhìn rất sự thay đổi của Đồng Lão Tà, trong lòng anh thầm nguyền rủa, nghĩ rằng ông già yêu quái này thực sự có thủ đoạn. Cái gọi là ma công tu luyện thực sự là có tác dụng khiến cho người già trẻ lại sao? 

Còn phải dùng máu tươi của người, như vậy thì cũng quá tà ác rồi. 

Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên chỉ muốn ngay lập tức giết chết Đồng Lão Tà này, nhưng lại bị trói không thể động đậy, Hoàng Thiên cũng không khỏi vô cùng lo 

lång. 

“Thằng nhóc thối, còn dám đến chỗ này tìm xui xẻo của ông đây, mày có mấy cái đầu?” 

Đồng Lão Tà hung hăng quát Hoàng Thiên, con dao nhọn ở trong tay cũng giơ lên. 

“Đồ già nua, muốn ra tay thì nhanh lên, đừng có nhiều lời” Hoàng Thiên hét lên. 

“Hừ hừ, vẫn khá gan dạ. Không sợ chết đúng không? Tốt lắm, ông đây tối nay sẽ thành toàn cho mày, để cho mày chết thứ hai” 

Đồng Lão Tà hừ lạnh lùng nói, nhắm vào trái tim của Hoàng Thiên mà vung dao đâm vào. 

Vào lúc này, Hoàng Thiên mới biết mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc rồi, anh đã trải qua nhiều sóng to gió lớn như thế nhưng không ngờ đêm nay lại chết ở nơi này. 

Nghĩ đến Phan Thanh Linh còn chưa tìm được, cũng không biết cô ấy bây giờ còn sống hay đã chết, Hoàng Thiên thực sự rất đau lòng. 

Nếu như anh chết rồi thì Phan Thanh Linh sẽ hoàn toàn không thể cứu được, thực sự là quá bi kịch. 

Nhìn thấy mũi dao sắp đâm vào ngực của Hoàng Thiên, nhưng chính vào lúc này, Vũ Thanh ở bên cạnh Hoàng Thiên bay hai chân lên, anh ta dùng hai chân kẹp chặt lấy con dao nhọn mà Đồng Lão Tà đâm ra. 

Bởi vì nửa thân trên bị trói rất chặt, vì vậy sau khi hai chân của Vũ Thanh rời khỏi mặt đất thì cơ thể vẫn là buộc ở trên cây, nhưng là có điểm để mượn lực. 

Đồng Lão Tà giật mình, ông ta đang định dùng một dao giết chết Hoàng Thiên nhưng không ngờ lưỡi dao lại bị người ta dùng chân kẹp lấy. 

Ông ta vừa muốn rút dao ra những phát hiện là hai chân của Vũ Thanh rất khỏe nên ông ta không thể rút ra được. 

Vũ Thanh thu hai chân lại và ngay lập tức đoạt lấy con dao nhọn ở trong tay của Đồng Lão Tà. 

"Aaaa!" Đồng Lão Tà gào lên oán trách, vẻ mặt không dám tin nhìn Vũ Thanh. 

Vũ Thanh trong khoảnh khắc không có chút chần chừ liền dùng chân thay cho tay, dùng dao nhọn cắt sợi dây mà đang trói chặt Hoàng Thiên. 

Trong nháy mắt, sợi dây đã rơi ra, Hoàng Thiên hoàn toàn được thoát ra. 

Nhìn thấy cảnh này, Hoàng Thiên thực sự đan xen giữa vui mừng và ngạc nhiên. 

Thầm nghĩ rằng anh Vũ Thanh thực sự là một vị thần và là một con người. “Không hay rồi. Nhanh, nhanh tóm lấy anh ta” 

Đồng Lão Tà hoảng loạn, kêu gọi Đường Quốc Long để chuẩn bị cùng nhau đối phó với Hoàng Thiên. 

Tuy nhiên, mọi chuyện đã quá muộn, sợi dây trói Hoàng Thiên đã buông lỏng ra liền giống như một con hổ sổng chuồng thì làm sao còn có thể để cơ hội cho Đồng Lão Tà và Đường Quốc Long nữa? 

"Bich!" 

Hoàng Thiên dùng một chân đá ngã Đường Quốc Long đang lao lên trước, sau đó bóng người vụt qua giống như một cơn gió đến liền đến trước mặt của Đồng Lão Tà. 

Đồng Lão Tà nhìn thấy rất rõ rằng thực lực của Hoàng Thiên rất mạnh, quả thật là không dễ đối phó. 

“Tự tìm cái chết” 

Đồng Lão Tà chửi lớn một tiếng rồi nhanh chóng móc vào trong ngực, chuẩn bị lấy thứ gì đó ra. 

Hoàng Thiên làm sao có thể để cho ông ta cơ hội này? Bây giờ chỉ có một mình Hoàng Thiên có thể di chuyển, Hoàng Thiên biết là không được để có bất cứ một sai lầm nào, phải nhanh chóng khuất phục được Đồng Lão Tà thì mới được. 

Nhìn thấy Đồng Lão Tà muốn rút từng mảnh nhỏ từ trong ngực ra thì Hoàng Thiên đã bước một bước lớn xông lên, đối diện với đầu của Đồng Lão Tà chính là một nắm đấm. 

“Bụp!” 

Đồng Lão Tà không thể tránh được, ông ta bị một đám của Hoàng Thiên đánh trúng đầu, đầu óc choáng váng. Cơ thể ông già này nghiêng vẹo liền ngã ở trên mặt đất. 

“Bụp bụp!” Hoàng Thiên lại dùng hai chân đá vào mặt của Đồng Lão Tà. 

Một tiếng răng rắc, xương mũi của Đồng Lão Tà bị đá gãy, đau đớn gào khóc kêu lên, ông ta ôm mặt đầy đất quằn quại. 

Hoàng Thiên nhìn thấy Đồng Lão Tà nhất thời không dậy nổi, anh sợ Đường Quốc Long và mấy người nữ thân tín, bọn họ sẽ hạ độc với Vũ Thanh, vì vậy anh vội vàng đi tới trước mặt của Vũ Thanh. 

Nhặt con dao nhọn rơi trên mặt đất, Hoàng Thiên cắt sợi dây ở trên người của Vũ Thanh. 

Vũ Thanh lấy lại sự tự do, trên mặt anh ta tràn đầy sát ý. Nhìn Đồng Lão Tà và Đường Quốc Long, Vũ Thanh rút súng lục ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK