Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những người này đều là đàn em của Uông Hạc, Uông Hạc vừa chết, những người này giống như rán không đầu, cũng không náo loạn nữa. 

"Bây giờ mấy người định làm gì?" 

Lúc này, Hoàng Thiên hỏi ba mươi tên đàn em của Uông Hạc. 

"Ngài Thiên, chúng tôi biết sai cả rồi. Xin anh tha cho nhóm chúng tôi." 

Người đàn ông cường tráng mặc âu phục dẫn đầu nói chuyện, trong giọng nói mang theo vẻ run rẩy. 

"Đúng thể ngài Thiên, chúng tôi đều là đàn em của Uông Hạc. Ông ta bảo chúng tôi làm gì thì chúng tôi làm cái đó, không còn cách nào khác cả" 

"Ngài Thiên xin hãy ban ơn, chúng tôi trên có người già dưới có con nhỏ, không thể chết được." 

Những người này quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin, đều hi vọng Hoàng Thiên có thể tha cho bọn họ một lần. 

"Được rồi, tất cả các người đều cút đi. Nhưng về sau đừng làm chuyện xấu nữa, còn dám ăn ở ngang ngược, thì đừng trách tôi không cho các người đừng sống" 

Hoàng Thiên quát những người này. 

"Không dám không dám, ngài Thiên yên tâm đi, sau khi chúng tôi trở về sẽ làm người tốt, cũng không làm xã hội đen nữa" 

Người đàn ông cường tráng mặc âu phục nói với nói với Hoàng 

Thiên. 

Hoàng Thiên biết giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, những người này chơi bời lêu lổng quen thuộc, còn có thể trông cậy vào bọn họ làm việc tốt nữa hay sao? 

Nhưng những việc này, Hoàng Thiên lười nhác xen vào, quản cũng không muốn quản. 

"Tất cả cút đi." 

Hoàng Thiên nói. 

Ngay lập tức, những người này giống như nhận được đại xá, sau khi đứng lên chạy thật nhanh. 

Trong sân biệt thự ngay tức khắc trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. 

"Hoàng Thiên, cha tôi còn đang bị treo lên" 

Trịnh Mỹ Hồng hơi suy yếu, nói với nói với Hoàng Thiên. 

Lúc này, Hoàng Thiên mới nhớ tới, Tầm Chính Trung vẫn còn đang bị treo trong biệt thự, cũng không biết bây giờ thế nào. 

Cho nên, trước tiên Hoàng Thiên để Trịnh Mỹ Hồng ở dưới đất, bảo cô nằm ở nơi đó, sau đó anh tiến vào biệt thự. 

Thanh Lang lo lắng trong biệt thự còn có kẻ địch, cho nên vội vàng đi theo, bảo vệ Hoàng Thiên an toàn. 

Thật ra trong biệt thự này đã không còn nguy hiểm, chỉ có Trịnh Chính Trung bị treo ở đó. 

"Cháu trai Hoàng Thiên." 

Lúc Trịnh Chính Trung nhìn thấy Hoàng Thiên trở lại, kích động đến không biết phải làm thế nào cho phải. 

Hơn nữa thấy Thanh Lang đi theo phía sau Hoàng Thiên, trong phút chốc, trong mắt Trịnh Chính Trung có cảm giác an toàn. 

Thanh Lang chuẩn bị võ trang đầy đủ mới đi vào, hơn nữa cực kỳ cung kính với Hoàng Thiên, hiển nhiên là nghe lệnh của Hoàng Thiên. 

"Bác Tần, bác còn chịu đựng được không?" 

Hoàng Thiên lấy dao ra, cắt đứt sợi dây trên tay Trịnh Chính 

Trung, sau đó cứu ông ta ra ngoài. 

Trịnh Chính Trung khóc lóc gật đầu, nói với Hoàng Thiên: "Cháu trai Hoàng Thiên, cháu đã cứu bác một mạng, Chỉ cần Trịnh Chính Trung bác còn một thơi thở thì nhất định sẽ báo đáp ân cứu mạng của con." 

"Bác đừng nói như thế, bác là bạn thân của cha con, con cứu bác là việc nên làm!" 

Hoàng Thiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK