Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiếc rằng Ngọc và cha Ngọc liên tục khuyên Hoàng Thiên xuống xe vào trong nhà ngồi chơi, còn muốn giữ anh ở lại ăn cơm, anh cũng không thể từ chối sự nhiệt tình của người ta được. 

“Người anh em này, nếu anh mà không vào trong nhà ngồi chơi một chút thì trong lòng tôi không cảm thấy yên ổn được, anh nhanh xuống xe đi, tôi bảo vợ tôi làm cho anh thêm vài món ăn, tôi với anh uống mấy chén, hơn tháng nay tôi không biết rượu có vị gì rồi.” Cha Ngọc nói tới đây thì rất thương tâm, còn lau nước mắt. 

Hoàng Thiên có chút dở khóc dở cười, xem ra cha Ngọc chính là một con sâu rượu, mới mấy tháng không được uống rượu mà đã oan ức thành cái dạng này. 

“Anh Thiên anh đồng ý đi, anh là ân nhân của gia đình tôi, nếu anh không xuống xe vào nhà ngồi một lúc, cả nhà chúng tôi sẽ rất băn khoăn” 

Ngọc kích động nói. 

Hoàng Thiên không có cách nào từ chối nữa, đành phải đi theo bọn họ xuống xe, chuẩn bị đi vào ngôi nhà nhỏ hai tầng. 

Thế nhưng cha Ngọc đột nhiên sững sờ đứng im tại chỗ, hai cánh tay đang chống gậy gỗ kia run rẩy. 

Bởi vì ông ta nhìn thấy ở trước siêu thị có đỗ một chiếc xe Land Rover SUV, chiếc xe này rất quen thuộc. 

Ngọc cũng nhìn thấy chiếc xe này, cả người cô ấy cũng run lên, giống như nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ. 

Hoàng Thiên hơi không khiển, không biết vì sao hai cha con bọn họ lại sợ hãi thành 

cái dạng này. 

“Ngọc, sao vậy?” 

Hoàng Thiên hỏi Ngọc. 

“Anh Thiên, anh mau rời khỏi đây đi, nếu không sẽ có phiền phức lớn...” 

Ngọc khẽ nói với Hoàng Thiên, khuôn mặt cô ấy tái nhợt vì sợ hãi. 

“Đúng vậy, người anh em, anh mau lên xe đi nhanh đi.” 

Cha của Ngọc cũng vội vàng nhẹ giọng nói. 

Điều này làm Hoàng Thiên không hiểu gì cả, vừa rồi cha con bọn họ còn nhiệt tình mời anh, thế nhưng anh vừa xuống xe cải là lại đuổi anh, còn nói có phiền phức lớn, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” 

Không biết rõ ràng, Hoàng Thiên thật sự không yên lòng. 

“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?” 

Hoàng Thiên nhìn hai cha con này, nghi ngờ hỏi. 

“Anh Thiên, anh đừng hỏi nhiều nữa, nhanh đi đi, nếu để lát nữa ông ta nghe được.” 

Ngọc khẩn trương nói với Hoàng Thiên, dưới tình huống cấp bách, thậm chí cô ta còn đẩy Hoàng Thiên vào xe, để Hoàng Thiên nhanh chóng lái xe rời đi. 

Hoàng Thiên thực sự khó hiểu, anh đang định hỏi tính huống như thế nào thì đột nhiên một người đàn ông mập mạp khoảng bốn mươi tuổi bước ra khỏi siêu thị. 

Người đàn ông bộ dáng thấp bé, nhưng trọng lượng khoảng trăm cân, là một kẻ mập mạp. 

Người đàn ông này xăm trổ đầy mình, vẻ mặt dữ tợn, trên cổ còn đeo một dây chuyền xích bằng vàng, nhìn bộ dáng chuẩn xã hội đen. 

Sau khi ông ta đi ra thì lắc đầu, trong chớp mắt sđã nhìn thấy Ngọc. 

“Ha ha, Kiều Ngọc, rốt cuộc cô cũng chịu trở về à?” 

Người đàn ông mập mạp cười âm hiểm, nhìn chằm chằm vào ktn mấy cái, sau đó nhìn thấy cha của Lâm Tiểu Nguyệt. 

“Ồ, Kiều Quốc Cường, ông làm sao mà thành bộ dạng này vậy? Mấy tháng này ông không ở nhà là vì cố ý muốn trốn tránh tôi sao?” 

Người đàn ông mập lùn nhìn chằm chằm Kiều Quốc Cường, âm dương quải khí nói. 

Tất nhiên, nhìn Kiều Quốc Cường thành bộ dạng này, người đàn ông mập lùn cũng rất kinh ngạc. 

Vẻ mặt Kiều Quốc Cường rất là bị thương tức giận, nhưng lại không thể làm gì được, chỉ có thể kìm nén lửa giận nói với người đàn ông mập lùn: “Ông chủ Cương, ông đừng nói móc tôi nữa, tôi đã đủ thảm lắm rồi”. 

“Con mẹ nó, ông thảm hay không thì liên qua éo gì đến tôi? Ông Kiều, tôi nói nè, ông 

mang con gái chạy đi đâu vậy, hơn mấy tháng không lộ diện, ông cho là chỉ cần đi trốn là xong sao?” 

Ông chủ Cương đảo đôi mắt tam giác, rất đắc ý hỏi Kiều Quốc Cường. 

Vẻ mặt Kiều Quốc Cường lúc trắng lúc xanh, ông ta cảm giác mình có thể nổ tung bất cứ lúc nào. 

Vừa mới được Hoàng Thiên cứu ra, còn chưa thở được mấy lần đã gặp phiền phức mới. 

Cái tên gọi là ông chủ Cương này là một tên côn đồ nổi danh trong huyện thành, mấy năm gần đây mở kinh doanh một công ty bất động sản, cũng coi như là được tẩy trắng, cũng coi như có tiền có thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK