Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn Hoàng Thiên một thân một mình đứng ở trước mặt, cái tên lùn béo này liền cảnh giác đánh giá Hoàng Thiên một phen, Hoàng Thiên nhìn rồi lại nhìn tên béo sau đó vẫn quyết định đi qua đó, tên béo lùn thấy vậy càng thêm cảnh giác. 

“Người trẻ tuổi, cậu có chuyện sao? Vì sao lại đứng trước cửa nhà tôi?" 

Tên lùn béo lãnh đạm hỏi Hoàng Thiên. 

“Làm phiền rồi, tôi là muốn nghe ngóng một chút, ở nơi đây có người giúp vượt sang biên giới hay không?" 

Hoàng Thiên rất khách khí hỏi tên béo lùn kia. 

Tên béo vừa nghe liền cau mày, lại tỉ mỉ nhìn Hoàng Thiên. 

Có thể là cảm thấy Hoàng Thiên không hề có ác ý gì với mình, nên mới thần bí nói: “Đương nhiên là có rồi, người trong thôn của chúng tôi, ai ai cũng có thể giúp cậu vượt biên, chỉ là ... Phải thu phí" 

Tên béo lùn vừa nói vừa lộ ra một nụ cười tham lam. 

Ý ông ta nói đã rất rõ ràng rồi, có thể giúp Hoàng Thiên lén vượt biên, nhưng với điều kiện là Hoàng Thiên phải có tiền mới được. 

“Tiền không thành vấn đề, chút tiền này ông cầm trước đi" 

Hoàng Thiên vừa nói vừa móc từ trong túi ra bảy mươi triệu đưa cho tên béo lùn 

kia. 

Tên béo trên tay cầm được tiền, lập tức kích động lên mẹ nó bảy mươi triệu. 

Bảy mươi triệu không phải ít a, cái gì cũng không cần làm mà đối phương liền cho 

ông bảy mươi triệu đúng là vung tay rất phóng khoáng nha. 

“Khà khà, người anh em ý tứ thì đủ rồi, có việc gì cần tôi giúp sức chỉ cần câu mở miệng tôi Đổng Bân nhất định tận lực đi làm” 

Đổng Bân cười khà đối với Hoàng Thiên cực kì nhiệt tình. 

“Tôi không cần lén vượt biên, tôi chỉ muốn hỏi thăm một chút, hôm nay có người lạ từ bên ngoài đến chỗ này của các người không” 

Hoàng Thiên hỏi Đổng Bân. 

Đổng Bân cười nói: “Đương nhiên là có rồi, mỗi ngày đều có người đến muốn thông qua tôi để vượt biên, nhưng không biết người anh em muốn tìm người như thế 

nào?" 

Hoàng Thiên bị hỏi làm cho đứng hình luôn rồi, vì anh thật sự không biết đàn em của Alex John trông như thế nào a. 

Thậm chí, còn không biết đó là người Việt Nam hay là người ngoại quốc, là nam hay là nữ thì lại càng không rõ ràng. Cho nên Hoàng Thiên quay đầu ngoắc ngoắc tay về hướng chiếc xe của mình, biểu thị Alex John xuống xe đi qua đây . 

Alex John đấu giám không nghe a, vai của anh hiện tại thỉnh thoảng sẽ lại chảy máu, nghĩ tới chuyện này mặt nhỏ của anh liền tái mét lại. 

Thấy Hoàng Thiên đang gọi anh, anh liền nhanh chóng xuống xe đi qua đó. 

“Anh Thiên, có dặn dò gì sao?" 

Alex John cực kì ngoan ngoãn, cẩn thận hỏi Hoàng Thiên. 

Vừa nhìn thấy dáng vẻ của Alex John, Đổng Bân liền bị doạ, trong lòng nghĩ người nước ngoài này bị là sao vậy, tại sao trên vai toàn là máu vậy? 

“Đàn em của anh tổng cộng mấy người? Là nam hay nữ? Là người nước nào?” Hoàng Thiên hỏi Alex John. 

Alex John rất nhanh chóng trả lời: “Tổng cộng ba người, đều là nam, cùng một nước với tôi, đều là đàn em của tôi." 

“Ồ Ồ, hoá ra là ba người ngoại quốc đó à". 

Đổng Bân lập tức gật đầu, trong lòng đã có tính toán rồi. 

“Ông gặp qua bọn họ rồi?". 

Hoàng Thiên nhanh chóng hỏi. 

“Ha ha, đâu chỉ là gặp qua a, ngày mai tôi còn phải tự tay đưa đưa bọn họ vượt biên nữa ý chứ, bọn họ dự định đi Italia" 

Đổng Bân ha ha cười một tiếng. 

Nghe được lời này, trong lòng Hoàng Thiên nhịn không được một trận vui vẻyên lòng, xem ra không uổng công mình lăn qua lộn lại a, cuối cùng cũng tìm được đàn em của Alex John rồi. 

“Ba người bọn họ đang ở đâu?" 

Hoàng Thiên vội hỏi. 

Đổng Bân đã cầm trong tay bảy mươi triệu của Hoàng Thiên thì đương nhiên hỏi ông, ông nhất định sẽ trả lời: “Ba người bọn họ không ở đây, bọn họ đã đi ra hang động phía trước ở rồi. Ha ha, nói đến cũng thật kì quái, tôi mời ba người bọn họ ở lại nhà tôi, nhưng bọn họ nhất quyết không đồng ý" 

“Trên người họ có mang theo đồ vật gì không?" Hoàng Thiên nghĩ nghĩ rồi hỏi Đồng Bân. 

“Có mang theo một đồ vật kích thích khá dài, ba người luôn thay phiên nhau vác, chỉ là bên ngoài bọc túi nên tôi cũng không biết trong đó có cái gì" 

Đổng Bân ngẫm lại một chút rồi trả lời. 

Hoàng Thiên vừa nghe trong lòng liền tức giận, đồ vật khá dài nhất định là Bood Spirits Sapling - cây giống Huyết Linh rồi. 

Thật là nguy hiểm, nếu đến sáng sớm ngày mai, Đổng Bân mà đưa ba người ngoại quốc này vượt sang biên giới đến Italia như vậy thì, Bood Spirits Sapling - cây giống Huyết Linh sẽ rơi vào tay người khác. 

Vừa nghĩ đến đó Hoàng Thiên liền quyết định chuyện này không thể chậm trễ thêm nữa không thể đợi đến sáng sớm ngày mai mới đi tìm bọn họ được nếu còn đợi đến ngày mai thì không biết còn sẽ phát sinh ra chuyện gì. 

“Được, ông hiện tại dẫn tôi đi tìm ba người bọn họ, chắc không vấn đề gì chứ?" 

Hoàng Thiên hỏi Đổng Bân. 

Đổng Bân do dự một chút, bởi vì ông phát hiện hình như Hoàng Thiên muốn tìm ba người ngoại quốc kia gây sự thì phải. 

Dù sao thì ba người ngoại quốc kia cũng trả tiền phí rồi, cho ông ba mươi triệu đó, ông nhất định phải phụ trách đối với ba khách hàng đó a. 

“Người anh em, cậu có thể nói với tôi có phải cậu tìm ba người ngoại quốc đó là muốn đối phó bọn họ sao?" 

Đổng Bân thăm dò Hoàng Thiên. 

“Có thể cho rằng là như vậy đi, nhưng mà ông không cần lo lắng, ba người ngoại quốc đó đều là đàn em của anh ta." 

Hoàng Thiên nói với Đổng Bân đưa tay chỉ về phía Alex John. 

Đổng Bân nhìn Alex John, ông lập tức hiểu ra người ngoại quốc này là bị Hoàng Thiên khống chế rồi. 

Người anh em cậu lợi hại a, làm cho tên ngoại quốc này thảm hại như vậy ha ha. 

Đổng Bân trong lòng cười ha ha, đối với Hoàng Thiên rất bội phục. 

“Tôi phải đưa người anh em này đi tìm ba đàn em của cậu, cậu đồng ý không?" 

Đổng Bân nhìn Alex John hỏi. 

Alex John nào giám không đồng ý, liền nhanh chóng gật đầu nói: “Tôi đồng ý, cứ nghe theo sắp xếp của anh Thiên đây mà làm"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK