Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cậu Thiên quá là lợi hại, đây chính là thần tượng của ông ta. 

Trong lòng Hạ Khôn âm thầm cảm khái. 

Con gái của ông ta là Hạ Như Mai cũng trợn mắt há mồm, vô cùng kính nể Hoàng Thiên, cũng rất cảm kích Hoàng Thiên. 

Cô bé sắp bị Từ Đại Khánh tra tấn phát điên rồi, hưng cô bé lại không có biện pháp nào với Từ Đại Khánh, hôm nay Hoàng Thiên dạy dỗ Từ Đại Khánh khiến cho cô bé rất là sùng bái. 

Từ Đại Khánh thì sắp buồn bực muốn chết, ở trước mặt mọi người bị Hoàng Thiên đánh cho thành cái dạng này, gã ta cảm thấy mình không thể xuống đài 

được. 

“Mọe nó, nếu hôm nay mày có gan thì đừng có mà chạy trốn, hôm nay nhất định tạo phải chơi chết mày!” 

Từ Đại Khánh bò dậy, móc điện thoại ra muốn gọi điện thoại. 

Hoàng Thiên thấy Từ Đại Khánh vẫn còn dám nói lời bẩn thỉu, làm sao có chuyện Hoàng Thiên sẽ nuông chiều gã ta? Lúc này anh đi qua tát cho gã ta mười mấy cái. 

Từ Đại Khánh bị đánh cho choáng váng, bị Hoàng Thiên tát cho nổ đom đóm 

mắt. 

Gã ta thậm chí còn quên cả phản kháng lại, hôm nay gã ta rất là hoài nghi 

cuộc đời. 

“Mày ăn cứt lớn lên à? Sao miệng có thể thúi như vậy chứ, chỉ bằng mày mà có thể đảm đương cái chức này ư?” 

Hoàng Thiên vừa tát vừa mắng. 

Từ Đại Khánh đã không còn ra hình người nữa, lấy thân phận và địa vị của gã ta, có ai dám đánh gã ta như thế? Hôm nay bị Hoàng Thiên ngược thành bộ dáng này, gã ta muốn nổi điên. 

“Mẹ nó, hôm nay ông đây chơi chết mày!” 

Từ Đại Khánh hoàn toàn phát điên, gã ta lấy ra một con dao lò xo đâm về phía trái tim Hoàng Thiên. 

Hành động này khiến cho tất cả mọi người ở trong phòng bao hoảng sợ, Từ Đại Khánh đây là muốn giết người à, một nhát dao kia đâm thẳng về phía tim. 

Hạ Khôn bị dọa đến chảy mồ hôi, thậm chí còn không kịp hét lên cảnh báo. 

“Anh trai cẩn thận!” 

Hạ Như Mai sợ đến tái mặt, hét lên nhắc nhở Hoàng Thiên cẩn thận. 

Hoàng Thiên thấy thế không khỏi tức giận. 

Từ Đại Khánh này còn mang theo dao trong người? Thân là tổng giám đốc, 

làm thế nào còn ra thể thống gì? 

Trong công ty chi nhánh của mình lại có thứ bại hoại như vậy, Hoàng Thiên thực sự là hết chỗ nói rồi. 

Thấy con dao đang đâm về tim mình, Hoàng Thiên càng thêm tức giận, Từ Đại Khánh này cũng quả không ra gì, quả độc ác rồi. 

Đối với tên nhãi này Hoàng Thiên cũng không muốn nhân từ, đưa tay ra bắt cổ tay cầm dao của Từ Đại Khánh, sau đó bàn tay to dùng lực. 

"A!" 

Từ Đại Khánh không chịu nổi, cổ tay đau nhức, dao nhỏ cũng không nắm nổi 

nữa. 

Hoàng Thiên nhanh như tia chớp cướp lấy con dao, sau đó đâm một cái lên bả vai của Từ Đại Khánh. 

Phập một tiếng, dao nhỏ đâm vào trên đầu vai của Từ Đại Khánh. 

Khiển Từ Đại Khánh đau đớn đến nỗi hét thảm một tiếng, thân thể suýt chút nữa ngã sấp xuống. 

"Chơi dao với tôi? Ông nghĩ mình có thực lực này sao?" 

Hoàng Thiên tức giận nói, lại đầm hai dao nữa lên cánh tay của Từ Đại Khánh. 

Mặc dù không trí mạng, nhưng rất đau đớn, Từ Đại Khánh không phải làm bằng sắt, ba dao đâm xuống, gã ta rốt cuộc cảm thấy sợ hãi. 

Gã ta biết người trước mặt chắc chắn là loại người hung ác. 

"Người thanh niên đừng quá đáng, cậu có biết tôi có thực lực rất mạnh ở vùng này không? Nếu như còn dám xằng bậy, cậu chắc chắn sống không qua nổi đêm nay." 

Từ Đại Khánh đã không còn lớn lối như vừa rồi, lúc nói chuyện với Hoàng Thiên, giọng nói cũng trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều. 

Hoàng Thiên nhìn thấy sợ hãi trong lòng Từ Đại Khánh, không khỏi cười lạnh một tiếng: "Từ Đại Khánh, ông đang sợ sao?" 

"Tôi sợ ư? Hừ hừ, trong từ điển của Từ Đại Khánh tôi đây không có chữ sợ này! Người thanh niên, tôi khuyên cậu nhanh dừng tay, lập tức quỳ xuống chịu nhận lỗi với tôi, tôi có thể còn tha cho cậu một mạng, chỉ khiến cậu tàn phế là xong" 

Từ Đại Khánh uy hiếp Hoàng Thiên, dĩ nhiên, lời gã ta nói lúc này, chính bản thân gã cũng không tin. 

Hoàng Thiên thực sự là cạn lời cực kỳ, nhìn Từ Đại Khánh này, Hoàng Thiên 

lại dí dao nhỏ lên lần nữa. 

“Phập phập.” 

Đầm liên tục mấy nhát dao lên cánh tay của Từ Đại Khánh, khiến tên này máu 

chảy cuồn cuộn. 

Sao Từ Đại Khánh có thể chịu đựng được? Dù người sắt cũng chịu không thấu, bị đâm đến nỗi gào khóc kêu ầm lên, quả thực sống không bằng chết. 

"Ông cũng biết đau à? Tôi còn tưởng rằng Thiết đầu công của ông là đao thương bất nhập chứ! 

Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Đại Khánh, châm chọc. 

Từ Đại Khánh hoàn toàn không thể làm gì, đánh không lại Hoàng Thiên, mấy người bạn của gã ta đã bị dọa sợ choáng váng, phải làm sao mới ổn đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK