Lời nói này làm cho Nhạc Mi sửng sốt, cô ta không ngờ Hoàng Thiên lại có thể nói như vậy.
Đương nhiên sau lưng cô ta hiển nhiên là có chỗ dựa, nếu không thì cô ta cũng sẽ không dám hung hăng càn quấy như vậy.
"Ha ha, mày được đấy, vẫn còn rất thức thời biết có người ở sau lưng bà đây!"
Nhạc Mi ha ha cười giễu, cô ta nhìn Hoàng Thiên mà không bị hù dọa bởi khí
thể của Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên cũng ý thức được người phụ nữ xinh đẹp Nhạc Mi này chắc chắn là người rất có bối cảnh, bằng không thì cũng sẽ không kiêu căng như thế.
"Có người thì gọi người đó ra, trái lại tôi muốn xem xem người ở phía sau cô là ai mà lại làm cho cô đắc ý như thế!"
Lúc này Lưu Nguyệt Hoa nói.
"Bọn mày không xứng để anh ấy ra xuất hiện, dám tát tạo hai cái thì hôm nay tạo chắc chắn phải xé nát mày!"
Nhạc Mi nổi giận đùng đùng nhìn Lưu Nguyệt Hoa, lúc này cô ta vung tay với mấy vệ sĩ ra hiệu họ cùng tiến lên.
Mấy vệ sĩ vào một cái đồng loạt xông tới chuẩn bị đánh Lưu Nguyệt Hoa.
Mấy người bảo vệ ở trên công trường thấy thế cũng do dự bu lại, Hoàng Thiên đây mà họ lại ăn cơm của Hoàng Thiên nên dù thế nào cũng phải biểu thị một
chút.
Thế nhưng không có một người nào thật sự dám đảnh, trước đó mấy người bảo vệ đã từng thấy thực lực cấp dưới của Nhạc Mi, họ biết rằng cho dù có mệt
mỏi nôn ra máu thì cũng không phải là đối thủ của người ta.
Đương nhiên Hoàng Thiên cũng không trông cậy vào mấy người bảo vệ này, ánh mắt của anh rất sắc bén vừa nhìn thì đã biết những vệ sĩ mà Nhạc Mi dẫn theo không phải là người bình thường, họ đều là những người có võ thuật.
Ầm ầm!
Hai vệ sĩ xông lên đầu tiên vừa định vượt qua Hoàng Thiên thì đã bị Hoàng Thiên bay ra đá hai cú ngã trên mặt đất.
Hai cú đá này gọn gàng hơn nữa Hoàng Thiên không phát huy hết tất cả sức lực, nếu không thì hai vệ sĩ này không chết cũng sẽ bị thương.
Mấy vệ sĩ còn lại thấy thế thì tất cả đều sửng sốt một đứng im tại chỗ không
dám phóng tới chỗ Lưu Nguyệt Hoa nữa.
Họ cũng không dám tin nhìn Hoàng Thiên, người trong nghề vừa ra tay đã biết là được hay không, hai cú đá này của Hoàng Thiên quá sắc bén.
"Nhìn cái gì vậy? Cùng xông lên đi chứ!
Hoàng Thiên lạnh lùng nói với mấy vệ sĩ còn lại.
"Thật sự là một thằng kiêu căng!"
Một vệ sĩ tóc húi cua trừng mắt nổi giận gầm lên một tiếng xông về phía
Hoàng Thiên.
Anh ta dùng nắm đấm đánh về phía mặt Hoàng Thiên, võ thuật mà người đàn ông tóc húi cua dùng chính là Bát Cực Quyền trong truyền thuyết.
Hoàng Thiên hiểu rất rõ về võ đạo, trước kia anh học võ thuật với Vũ Thanh
nên cũng biết một ít về các phái trong võ thuật.
Hoàng Thiên thấy người đàn ông tóc húi cua thế mà lại dùng Bát Cực Quyền thì âm thầm khẽ gật đầu nghĩ thầm đừng nhìn người phụ nữ xinh đẹp Nhạc Mi này không có danh tiếng gì nhưng mà vệ sĩ lại rất có thực lực.
Có thể thuê vệ sĩ có thực lực như thế thì chắc hẳn Nhạc Mi cũng khá có tài
lực.
Hoàng Thiên thấy một đẩm này đánh tới thì vung mạnh nắm đấm ra đón đỡ cứng đối cứng với đối phương.
"Thật là đáng sợ!"
Người đàn ông tóc húi cua kêu to cảm giác cánh tay tê dại bị Hoàng Thiên làm cho rất choáng váng.
Mấy vệ sĩ còn lại không nói lời nào phối hợp với người đàn ông tóc húi cua triển khai bao vây Hoàng Thiên.
"Các người đều là người bất tài sao? Đứng đó giương mắt nhìn gia chủ một người đối phó với nhiều người như vậy à? Đều lên hết cho tôi!"
Lưu Nguyệt Hoa la lên với mấy người vệ sĩ, cô ấy thật sự tức điên lên, mấy vệ sĩ này quả thực là quá không ra gì.
Trong lòng mấy vệ sĩ âm thầm kêu khổ, cho dù họ có đi lên thì cũng không được gì.
Rơi vào đường cùng nên tất cả đều phải đi lên vì vậy tất cả đều bị đánh bại trong chốc lát, không có sức đánh trả chút nào.
"Tất cả các người lui ra đi"
Hoàng Thiên vừa đánh nhau với mấy vệ sĩ vừa quát mấy người bảo vệ.
Câu nói này quả thực đã cứu mấy người bảo vệ, họ ngoan ngoãn nghe lời lui sang một bên, trong lòng âm thầm cảm ơn Hoàng Thiên nghĩ thầm vẫn là gia chủ
tốt nhất.
Hơn một phút đồng hồ sau Hoàng Thiên không còn kiên nhẫn nữa, lúc này đột nhiên tăng nhanh thế tấn công, dẫn đầu vung nắm đấm mạnh mẽ đầm về phía người đàn ông tóc húi cua.