Chương 297: Cảnh tượng khiến người khác kinh ngạc
Nói tiếng phổ thông không chuẩn mà
con chửi người, khiến cho người nghe có chút chói tai.
Đặc biệt giọng của người đàn bà này lại
đanh đá chua ngoa, làm cho người ta nghe
cũng cảm thấy khó chịu.
Hoàng Thiên thuận theo giọng nói nhìn
về phía cửa đi, chỉ thấy một con đàn bà ăn
mặc hở hang tâm ba mươi mấy tuổi, hai tay
đang chống nạnh bước vào, sau lưng còn
dẫn theo hai người.
“Mỹ Châu, mau mau cứu anh, em phải
báo thù cho anh! Anh bị người ta bắt nạt thê thảm lắm!”
Thái Viên Dã nằm dưới đất oa oa vừa
khóc vừa kêu lên, cũng không màng đến
thân phận Đại ca của xã nhỏ này.
Người đến tên gọi là Phó Mỹ Châu, là
người của nước Thái, ả ta là em gái của Phó Lập Thành.
Mười năm trước, Phó Mỹ Châu đã được
gả cho Thái Viên Dã, đã sinh sống mười năm tại Việt Nam.
Tính cách của Phó Mỹ Châu rất chua
ngoa, người đàn bà này bình thường rất kiêu ngạo.
Thấy chồng mình là Thái Viên Dã bị đánh
máu me đầy mình năm trên mặt đất, con mắt
của Phó Mỹ Châu như muốn rơi raI
“Cái con mẹ nó! Ai dám đánh chồng tao ra nông nỗi này?”
Phó Mỹ Châu đang thể hiện sự dũng
mãnh của ả ta, ánh mắt quét một đường nhìn
tất cả người trong phòng, đột nhiên phát hiện
Hoàng Thiên và Lã Việt đều không quen mặt,
cho nên tâm nhìn của ả ta cũng tập trung lên
người của Hoàng Thiên và Lã Việt.
“Chính là hai người đó đánh anh đó!”
Thái Viên Dã không có tiên đồ mà mách
lẻo với vợ mình, dùng tay chỉ chỉ Hoàng Thiên và Lã Việt.
Phó Mỹ Châu nghe thấy những lời này
tức muốn chết, mấy bước đã đến ngay trước
mặt của Hoàng Thiên, đưa tay lên định tát Hoàng Thiên!
Nhưng Hoàng Thiên làm sao có thể để ả
ta đánh chứ, không đợi đến khi cái tát của ả
ta đánh xuống, Hoàng Thiên đã đưa tay ra bắt lấy tay của ả ta.