Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 254: Cậu ta rất yêu em

Hoàng Thiên cũng không thích dùng sức
mạnh như vậy. Gần đây Đào Văn Lâm không
có sai lầm gì nên Hoàng Thiên cũng sẽ
không đánh ông ta.

Nhưng Đào Văn Lâm cũng đâu hê biết
chuyện này. Bây giờ hình ảnh Hoàng Thiên
độc ác, đánh đập ông ta đã trở thành bóng
ma trong lòng ông ta. Vừa nhìn thấy Hoàng
Thiên là hai chân ông ta run rẩy.

"Cậu Thiên! Sao cậu không nói gì?"

Đào Văn Lâm lấy hết can đảm, hỏi lại
một câu. Ông ta nhìn thấy Hoàng Thiên cứ
như chuột thấy mèo vậy.

Hoàng Thiên cũng không nén nổi cảm

giác buồn cười khi thấy Đào Văn Lâm như
vậy.

Xem ra Đào Văn Lâm đã trở thành chim
Sợ cành cong.

Nghĩ đến đó, Hoàng Thiên đột nhiên lại
có một ÿ tưởng mới.

"Đào Văn Lâm! Ông cũng to gan nhỉ!"
Hoàng Thiên đột nhiên quát to.

Phụt! Bịch!

Hai chân Đào Văn Lâm mềm nhũn, ông
ta quỳ xuống trước mặt Hoàng Thiên theo
bản năng.

"Cậu Thiên! Cậu đừng đổ oan cho tôi!
Lần này tôi thật sự không động tay động
chân gì lên mặt vợ cậu. Tôi vẫn luôn hết lòng
chữa trị cho cô ấy mà."

Đào Văn Lâm vội vàng giải thích với

Hoàng Thiên. Ông ta còn tưởng rằng Hoàng
Thiên muốn đổ oan cho ông ta đây mà.

Thấy cảnh này, trong lòng Hoàng Thiên
cũng yên tâm hơn. Xem ra Đào Văn Lâm
cũng không dám táy máy chân tay trên mặt
Lâm Ngọc An nữa.

Vừa rồi Hoàng Thiên chỉ định lừa Đào
Văn Lâm một chút thôi. Kết quả nhận được
khiến Hoàng Thiên rất hài lòng.

Nhưng Hoàng Thiên cũng không muốn
bỏ qua cho Đào Văn Lâm như vậy, vẫn nên
cẩn thận thêm một chút thì tốt hơn.

"Có động tay động chân hay không, cũng
chỉ có một mình ông biết rõ. Tóm lại, nếu vợ
tôi có vấn đề gì, dù chỉ là một chút xíu thì tôi
sẽ lột da ông!" Hoàng Thiên quát lên.

"Không có mài Tôi thật sự không động
tay động chân gì cả! Mong cậu Thiên suy

nghĩ lại giúp tôi!"

Đào Văn Lâm sắp khóc đến nơi, ông ta
quỳ xuống hô to với Hoàng Thiên.

Hoàng Thiên cũng không gây thêm khó
khăn cho Đào Văn Lâm, anh nói với ông ta:
"Được rồi! Đứng lên đi! Ông cũng biết Cảnh
Thiều Trung rồi đúng không? Mau chữa trị
tay chân cho Cảnh Thiều Trung."

Vừa rôi, Đào Văn Lâm đặt hết sự chú ý
vào Hoàng Thiên. Lúc này ông ta mới nhìn
thấy Cảnh Thiều Trung đang nằm trên ván gỗ
gần cửa.

"Đường chủ Thiều Trung! Cậu... Cậu bị
sao vậy?"

Đào Văn Lâm ngạc nhiên hỏi Cảnh Thiều
Trung:

Cảnh Thiều Trung chẳng có chút ấn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK