Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên Hoàng Thiên không hề chần chờ, vung dao xông về phía Cao Thương Mặc và thằng nhóc kia, đâm một phát trúng vào ngực lão già Cao Thương Mặc. 

Cao Thương Mặc tránh né rất lưu loát, cơ thể linh hoạt như một người trẻ tuổi, Hoàng Thiên đâm mấy phát mà vẫn không trúng lão già này. 

Hoàng Thiên cũng thực sự lo lắng, lúc này anh chớp lấy một cái cơ hội, hét lên đâm một phát, đâm thẳng vào ngực Cao Thương Mặc. 

“Phụt...” 

Một đao đâm trúng, máu từ ngực Cao Thương Mặc chảy ra. 

Trong lòng Hoàng Thiên vui mừng, chẳng lẽ lại thuận lợi như thế? Đâm thẳng vào ngực lão già này, lần này lão già này chắc chắn sẽ chết, đúng không? 

Hoàng Thiên sợ Cao Thương Mặc bất tử không chết nên còn xoay cây đao, Hoàng Thiên muốn dùng một đạo nãy tiễn Cao Thương Mặc đi gặp Diêm Vương. 

Đang lúc Hoàng Thiên đang vui vẻ, bỗng nhiên cảnh tượng trước mắt khiến anh choáng váng. 

Chỉ thấy người bị anh đâm trúng vào ngực không phải là Cao Thương Mặc mà là một cô gái trẻ yếu đuối... 

Cô bé này có gương mặt xinh xắn và vóc người gợi cảm, đó chính là Điềm Ni. 

Chỉ thấy vẻ mặt Điềm Ni oán hận, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, khoé miệng chảy ra một dòng máu, quần áo trước ngực loang lổ vết máu... 

Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao Cao Thương Mặc lại đột nhiên biến thành Điềm Ni? 

PA 

DL 

Hoàng Thiên dùng sức lắc đầu, muốn để cho mình tỉnh táo hơn một chút, thể nhưng tiếc là đầu óc anh vẫn ngơ ngác. 

Nhưng có một điều Hoàng Thiên rõ ràng là, anh không có nhìn lầm, người trước mặt này quả thực chính là Điềm Ni. 

“Điềm Ni, tại sao, tại sao lại là cô?” 

Hoàng Thiên gấp gáp đến suýt nữa nôn ra máu, hỏi Hoàng Thiên. 

“Anh Thiên, tại sao anh lại giết tôi... anh, anh quá độc ác..” 

Điềm Ni nói với Hoàng Thiên bằng một giọng nói vô cùng yếu ớt, oán giận Hoàng Thiên, trong ánh mắt tràn đầy oán hận. 

Điều này.... 

Trái tim Hoàng Thiên như muốn vỡ tan, đúng là gặp quỷ mà, tại sao Cao Thương Mặc lại đột nhiên trở thành Điềm Ni? 

Rõ ràng vừa rồi anh đâm trúng Cao Thương Mặc mà, chuyện gì đang xảy ra vậy? 

Hoàng Thiên hoàn toàn chết lặng, anh cầm đao đứng im ở đó không dám rút 

ra, sợ sau khi rút ra Điềm Ni sẽ chết. 

“Anh quá độc ác, không cứu tôi thì thôi, đã thế còn giết tôi, tôi xuống Âm Phủ cũng sẽ không tha cho anh” 

Hoàng Thiên lại bổ sung thêm một câu. 

Trong lúc nhất thời, đầu óc Hoàng Thiên càng thêm hỗn độn, một cô cảm xúc tiêu cực cùng áy náy dân lên, khiến tâm tình Hoàng Thiên như muốn nổ tung. 

“Tôi còn trẻ như vậy, tôi vẫn còn chưa sống đủ, thế mà anh tự tay kết thúc tính mạng tôi” 

Điềm Ni chỉ sợ Hoàng Thiên Hoàng Thiên không đủ hối hận, lúc này còn bồi thêm một câu. 

Cảm xúc tiêu cực trong lòng Hoàng Thiên càng lúc càng tích tụ nhiều, lúc này anh không biết mình bị làm sao nữa, giống như một bệnh nhân bị bệnh trầm cảm vậy, vừa bị quan vừa chán đời, không còn muốn sống thêm nữa. 

“Người đàn ông độc ác, uổng công tôi từ trước đến nay lại sùng bái anh như vậy. Hoàng Thiên, anh không xứng đáng sống trên cõi đời này, anh không xứng đáng làm một người đàn ông, sao anh có thể giết cả tôi.” 

Sắc mặt Điềm Ni trắng bệch, hung hăng quở trách Hoàng Thiên. 

“A!!!" 

Hoàng Thiên thật sự không chịu được cảm giác này, làm anh vô cùng khó chịu, anh không thể chịu nổi. 

Cảm giác phiền muộn này chưa từng xảy ra, cảm giác chán đời như thế này cũng chưa từng xuất hiện. 

Hoàng Thiên chỉ cảm thấy không còn một chút động lực sống nào, chỉ muốn chết đi, rời xa khỏi những nguyên nhân là anh thống khổ. 

“Hoàng Thiên, anh không xứng để sống, quay đầu lại nhìn một chút đi, sau lưng anh là vách núi, anh nhảy xuống đi, mới có thể thanh tẩy linh hồn của anh, mới có thể đối mặt lại với tôi” 

Điềm Ni lại tiếp tục nói không ngừng. 

Hoàng Thiên thật sự quay đầu nhìn thoáng qua, cách phía sau lưng anh chưa đến hai mét là phía bên kia đường nhỏ, hai bên đường nhỏ là vách núi sâu không thấy đáy. 

Thật ra, nhảy xuống thì chắc chắn sẽ chết, anh sẽ không còn phải chịu cảm giác phiền muộn như thế này nữa. 

Trong lúc nhất thời Hoàng Thiên giống như mất hồn, mơ mơ màng màng, muốn xoay người nhảy xuống, nhảy xuống thôi là được rồi. 

“Anh Thiên! Đừng để bị lão già đó mê hoặc!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK