Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Thiên cũng rất ngạc nhiên, không những kinh ngạc về thực lực của Fini 

mà còn kinh ngạc hơn về tiếng Việt của cô ấy, nói chuyện vô cùng lưu loát. 

“Ngư Hải, con sao rồi?” 

Ông lão suy cho cùng vẫn rất thương con trai, lúc này vội vàng chạy qua dìu Lâm 

Ngư Hải dậy. 

“Má nó! Lão già đáng chết. Ông con mẹ nó hợp tác với người ngoài bắt nạt tôi, 

các người đợi đó!” 

Lâm Ngư Hải rất vô nhân tính, vung tay đánh vào mũi ông lão khiến ông ấy ngã ra sau, gã liền nhanh chân chạy mất. 

Lần này Hoàng Thiên thật sự tức giận rồi. Anh ấy nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, đỡ ông lão đang nằm dưới đất dậy. 

Nếu không phải Lâm Ngư Hải nhanh chân, Hoàng Thiên phải dạy cho tên súc sinh này một bài học cho bằng được. 

“Bác ơi, bác không sao chứ?” 

Hoàng Thiên hơi áy náy trong lòng, nói ra thì, là mình và Fini đã liên lụy đến ông 

cụ thật thà chất phác này rồi. 

“Tôi không sao, tôi không sao, chàng trai, cậu dẫn Vợ cậu chạy nhanh đi, thằng con bất hiếu đó của tôi nhất định sẽ đi gọi người đến, nó có một băng nhóm bạn bè xấu, một lúc nữa trở lại nhất định sẽ gây bất lợi chọn cậu!” 

Ông lão vô cùng lo lắng, khuyên nhủ Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nhẹ nhàng thở dài một tiếng, anh thấy rằng ông lão này thật sự là 

quá lương thiện. 

Nếu một lúc nữa Lâm Ngư Hải trở lại, gã nhất định sẽ đánhd dập ông lão, Hoàng 

Thiên càng không thể nào rời khỏi nhà họ Lâm. 

“Bác ơi, bác không cần lo lắng cho cháu, cháu sẽ không sao đâu.” 

Hoàng Thiên đáp. 

“Còn vợ cậu nữa mà, cho dù cậu không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho vợ 

cậu chứ? Thằng con bất hiếu đó của tôi nhìn trúng vợ cậu rồi, cô cậu mà không đi sẽ xảy ra chuyện lớn đó!” 

Ông lão sốt ruột đến nỗi không biết nên làm như thế nào mới ổn, giục Hoàng 

Thiên nhanh chóng rời đi. 

Hoàng Thiên nghe v70ậy thờ ơ nói: “Bác ơi, cô ấy không phải vợ cháu đâu. Nhưng mà cô ấy rất lợi hại, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu” 

Nói đoạn, Hoàng Thiên nhìn Fini, thầm nghĩ không thể để ông ấy hiểu lầm được nữa, hễ mở miệng cứ gọi là vợ anh. Fini chắc hẳn là rất ngượng ngùng. 

Thật ra Fini lại không hề để tâm những chuyện này, vả lại cô ta cũng không cảm thấy khó chịu khi nghe ông lão nói như vậy. 

“Đúng đó bác ơi, cháu sẽ không sao đâu, bác cứ yên tâm đi” 

Fini cũng bước ra ngoài, cùng Hoàng Thiên dìu ông lão đứng dậy. 

“Ồ, thì ra cô ấy không phải là vợ cậu, là ông lão này nói sai rồi, vậy cô ấy hẳn là người yêu của cậu?” 

Ông lão vội vàng đáp lời Hoàng Thiên 

Hoàng Thiện bất lực, xem ra mình nói vẫn chưa rõ ràng, ông bác này cứ khăng 

không cho rằng anh và Fini có quan hệ gì đó. 

Dứt khoát, Hoàng Thiên cũng không muốn giải thích nữa, cười với ông lão: “Tóm 

lại là bây giờ chúng cháu không thể đi, nếu không con trai bác lát nữa trở về. Không 

thấy hai người chúng cháu đâu, nhất định sẽ trút giận lên đầu bác.” 

Trong lòng ông lão rất rõ việc này, chẳng qua ông chỉ là không muốn Hoàng Thiên và Fini ở lại đây mà thôi, chỉ muốn họ nhanh chóng rời khỏi cái nơi thị phi này. 

“Cô cậu đừng quan tâm đến tôi, tên súc sinh đó sẽ không đến nỗi giết chết tôi đầu, nhưng cô cậu thì khác, nó thật sự sẽ đánh chết cô cậu đó.” 

Ông lão sốt ruột nói. 

“Được rồi bác ơi, đừng nói gì nữa hết, chúng ta ăn cơm đã, cháu đói lắm rồi” 

Hoàng Thiên nói với ông lão. 

Ông lão thấy mình không lay chuyển được Hoàng Thiên cũng đành không khuyên nữa, thầm cầu nguyện, hy vọng tối nay không xảy ra chuyện lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK