Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Đại Khánh bối rối, ông ta nhìn Hoàng Thiên, mồ hôi lạnh chảy xuống ào ào, lần này thật đáng sợ. 

Vừa nãy ông ta còn chưa tin Hoàng Thiên chính là gia chủ, nhưng quản gia Trần gọi điện tới, chuyện này còn có thể là giả sao? 

“Cậu... Cậu chủ.” 

Từ Đại Khánh vô cùng ủ rủ, lắp ba lắp bắp, hơn nữa như nhìn thấy Diêm vương. 

Hoàng Thiên nhìn thấy Từ Đại Khánh như vậy, trong lòng thực sự khinh bỉ một trận. 

Tên bại hoại này, cũng thật diễu võ giương oai, bây giờ rốt cuộc thành thật? 

“Ông muốn ngang ngược thì ngang ngược đến cùng, như vậy thì tính là chuyện gì? Không ngại mất mặt sao?” 

Hoàng Thiên nói móc Từ Đại Khánh một phen. 

Từ Đại Khánh nào dám tức giận với Hoàng Thiên, hơn nữa không dám tranh luận, bây giờ trong đầu ta toàn nghĩ làm sao bảo vệ vị trí tổng giám đốc. 

Mỡ quá dày, một năm làm mấy chục triệu, còn chơi đùa như thế. 

Xinh đẹp như vậy ai không thích? Bản thân mình cũng không nỡ bỏ. 

Nhưng trong lòng Từ Đại Khánh vô cùng thấp thỏm, ông ta biết xem như ông ta đắc tội Hoàng Thiên rồi, Hoàng Thiên còn có thể tha thứ cho ông ta sao? 

“Cậu chủ, tôi sai rồi, cậu tuyệt đối đừng chấp nhặt với tôi.” 

Từ Đại Khánh vừa tát nhẹ mình hai bạt tại vừa cầu xin Hoàng Thiên. 

“Bốp bốp!” 

Hoàng Thiên tát hai bạt tai, lạnh lùng nói với Từ Đại Khánh: Đánh không đủ mạnh, tôi đến giúp ông” 

“Vâng vâng vâng, cậu chủ đánh tốt lắm, cậu đánh tôi là vinh hạnh của tôi” 

Từ Đại Khánh hoàn toàn không biết xấu hổ, ở trước mặt Hoàng Thiên hèn mọn vô cùng. 

Hoàng Thiên không ưa nhất chính là kẻ như thế, chẳng có chút can đảm nào, chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, anh sao có thể dùng người như thế trong công ty mình? Còn là vị trí tổng giám đốc quan trọng như vậy. 

Vì thế ảo tưởng của Từ Đại Khánh chỉ là nằm mơ mà thôi, Hoàng Thiên tuyệt đối sẽ không sử dụng ông ta nữa. 

“Hạ Khôn xem ông là đồng nghiệm, hai người cùng làm việc công, chỉ vì chức vị ông cao hơn ông ta thì ông liền bắt nạt ông ta như vậy?” 

Hoàng Thiên chỉ Hạ Khôn, chất vấn Từ Đại Khánh. 

Trong lòng Từ Đại Khánh rất rõ ràng, Hoàng Thiên rất hài lòng với Hạ Khôn, vậy thì phải theo ý của Hoàng Thiên mà thôi. 

“Cậu chủ dạy dỗ chí phải, tôi biết sai rồi, sau này tôi chắc chắn cố gắng ở chung với Hạ Khôn, con gái ông ta tôi cũng không dám nhung nhớ nữa.” 

Từ Đại Khánh vội vàng nói. 

Nhưng khiến Hoàng Thiên buồn nôn không nhẹ, Từ Đại Khánh này thật sự không biết xấu hổ. 

“Ông không có sau này đâu, bắt đầu từ bây giờ, Hạ Khôn thăng chức tổng giám đốc, thay vị trí của ông” 

Hoàng Thiên nói một câu, xem như tuyên án tử hình Từ Đại Khánh. 

Từ Đại Khánh nhất thời như quả bóng xì hơi, hoàn toàn im lặng. 

Trong lòng ông ta lạnh lẽo, vị trí tổng giám đốc mất rồi, phải làm sao mới ổn đây? 

“Cậu chủ, cậu không thể như vậy, mấy năm qua tôi cống hiến rất nhiều cho công ty..” 

Dưới tình thế cấp bách, Từ Đại Khánh quỳ dưới chân Hoàng Thiên, ôm chân Hoàng Thiên. 

“Cút!” 

Hoàng Thiên tức giận nói, một phát đá văng Từ Đại Khánh. 

“Cái kẻ nhân phẩm rác rưởi nhà ông thì không xứng ở trong công ty Hoàng Thị, đừng bôi đen mặt tôi” 

Hoàng Thiên quát lên. 

Từ Đại Khánh biết không có đường sống toàn vẹn, ánh mắt tên này đỏ lên, thật muốn giết chết Hoàng Thiên cho xong. 

Nhưng ông ta cũng biết bản thân ông ta vốn không phải đối thủ của Hoàng Thiên. 

Huống chi động đến Hoàng Thiên thì thế gian này có chỗ cho ông ta dung thân sao? Dám động Hoàng Thiên thì ông ta ắt phải chết. 

Sau một phen cân nhắc, Từ Đại Khánh chỉ có thể chấp nhận, tiếp thu sự thật này. 

Bây giờ ông ta đang hối hận không kịp, sớm biết sẽ như vậy thì đừng nên động đến con gái Hạ Khôn, ra ngoài tìm phụ nữ, Hoàng Thiên chắc chắn sẽ không biết. 

Hạ Khôn vô cùng phấn khích, ông ta không ngờ trong cái họa có cái may, một câu nói của Hoàng Thiên đã khiến ông ta trở thành tổng giám đốc công ty. 

Lúc này chuyện ông ta nằm mơ cũng muốn không ngờ hôm nay vậy mà được thực hiện. 

Ông ta cảm kích nhìn Hoàng Thiên, Hạ Khôn thật sự muốn quỳ xuống đất dập đầu với Hoàng Thiên mấy cái. 

Con gái Hạ Như Mai của ông ta càng mang ơn Hoàng Thiên, Hoàng Thiên không chỉ cứu cô ta, còn thăng chức cho cha cô ta, lúc này là ân nhân của cả nhà cô ta. 

“Cậu chủ, cảm ơn cậu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK