Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biết sớm như thế thì trước đó đã làm thịt cô gái này cho rồi. 

Nhưng bây giờ hối hận cũng vô ích, điều tồi tệ sắp xảy ra với cô gái này. 

Những chuyện này xảy ra trong chưa đầy ba giây, nhóm người Hoàng Thiên vừa chạy xa mười mấy mét, thì lớp băng dưới chân bị đứt gãy, tiếng răng rắc răng rắc giòn vang vang lên. Nhóm người Hoàng Thiên đều bị bước hụt, rơi xuống phía dưới. 

Bịch bịch bịch bịch... 

Ngay sau đó, Hoàng Thiên bị rơi vào hôn mê. 

Ba người Vũ Thanh, còn có em gái của Migfis đều bị ngã đến ngất đi. 

Tuyết lở còn đang tiếp tục, hơn ngàn tấn tuyết đọng trút xuống, lấp đầy cả thung lũng. 

Hoàng Thiên rơi xuống một hang động trong lòng đất, đương nhiên nơi này cũng bị tuyết đọng tràn vào, chôn vùi bọn người Hoàng Thiên. 

Có lẽ do không thể thở nổi, Hoàng Thiên họ khan vài tiếng, tỉnh lại. 

Vừa tỉnh lại đã há miệng ra thở, trong miệng có rất nhiều tuyết tràn vào. 

Hoàng Thiên cảm thấy phiền muộn, trước mặt tối đen như mực, không thấy được gì cả. 

Thân thể giống như vỡ nát, chỗ nào cũng đau. 

Hoàng Thiên ngồi thẳng dậy, lúc này mới thở được. 

Nhìn xung quanh, đưa tay không thấy được năm ngón, một mảnh tối đen, giống như đã rơi vào địa ngục. 

"Anh Vũ Thanh, mọi người thế nào rồi?" 

Hoàng Thiên kêu lên lớn tiếng. 

Kêu một hồi lâu, lúc này mới nghe được giọng nói của Vũ Thanh: "Cậu chủ, tôi ở chỗ này." 

Giọng nói của Vũ Thanh hơi yếu ớt, đây là lần đầu tiên Hoàng Thiên nghe thấy giọng của Vũ Thanh yếu ớt như thế. Trước kia cho đến tận bây giờ, Vũ Thanh đều rất khỏe mạnh, thân thể khỏe như vậm. 

Từ giọng nói mà phán đoán, Vũ Thanh cách anh không xa. Anh đứng dậy đi tới, rốt cuộc cũng chạm được vào cánh tay Vũ Thanh. 

"Ưng Đen và Cóc Đen thế nào rồi?" 

Hoàng Thiên hỏi. 

"Không biết, thử sờ xem sao. Bọn họ đều bị vùi trong tuyết" 

Vũ Thanh vừa nói, vừa ngồi xổm ở nơi đó tìm kiếm Ưng Đen và Cóc Đen. 

Hoàng Thiên cũng giúp anh ta tìm kiếm, mò mẫm ở gần đó một lúc lâu, rốt cuộc Hoàng Thiên cũng tìm được một người. 

Nhưng mà mặt lại trơn láng, mò mẫm trên mặt một chút, Hoàng Thiên nắm được một sợi tóc dài. 

Đây nhất định là em gái Migfis, chắc chắn không phải Ưng Đen và Cóc Đen. 

Suy nghĩ một chút, Hoàng Thiên thật sự muốn mặc kệ cô ta. 

Nếu không phải do cô ta la lớn, thì cũng sẽ không dẫn đến tuyết lở, 

càng sẽ không bị vùi ở không gian dưới lòng đất này. 

Đám người bị ngã tới choáng váng, chắc chắn ở rất sâu, đây là không gian dưới đất của núi tuyết. 

Thiên nhiên hình thành không gian dưới đất, thiên nhiên điêu luyện sắc sảo, muôn vàn thay đổi. 

Mặc dù rất muốn mặc kệ em gái của Migfis, nhưng cuối cùng Hoàng Thiên vẫn không làm được, một người còn sống sờ sờ, anh không nhẫn tâm làm như vậy. 

Huống chi còn là một cô gái, cô ta cũng không phải cố ý khiến tuyết 

Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên vẫn cứu cô ta từ trong tuyết ra, gọi cô ta tỉnh lại. 

"Chúng ta đang ở đâu vậy? Chúng ta còn sống không?" 

Em gái Migfis hoảng sợ nói, nhìn thấy xung quanh tối đen vậy, cô ta cũng hoảng sợ. 

"Câm miệng đừng nói gì cả, đều do cô kêu loạn mới khiến tuyết lớp 

Hoàng Thiên không vui nói. 

"A xin lỗi, thực sự xin lỗi, ngài Hoàng Thiên tôi không phải cố ý" 

Em gái Migfis áy náy, vội vàng giải thích với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng không quát cô ta nữa, biết quát cũng vô ích, chuyện đã xảy ra rồi. 

Giúp Vũ Thanh tìm được Ưng Đen và Cóc Đen, cuối cùng sau mấy phút, đã tìm được hai người họ. 

Hai anh em này nghẹt thở quá lâu, lúc này dù gọi thế nào vẫn không tỉnh lại. 

Thăm dò hơi thở, Hoàng Thiên phát hiện bọn họ còn thở, lúc này mới yên tâm hơn một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK