Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảm ơn ngài” Tên đầu trọc cúi đầu khom lưng nói với Hoàng Thiên, sau đó lấy một thanh dao nhọn từ trong xe ra, cầm bật lửa nướng hơ nóng lưỡi đao, xem như là đang khử độc. 

“Chúng mày đều kiên nhẫn một chút.” 

Tên đầu trọc nói với ba tên đồng bọn, sau đó bắt đầu móc viên đạn ra cho bạn ho. 

Chính là cứng rắn móc viên đạn ra, có bao nhiêu đau đớn thì khỏi cần nói. 

Không đến mười phút sau, tên đầu trọc đã lấy được hết toàn bộ ba viên đạn ở tay của ba tên đồng bọn. 

Khiến ba tên kia đau đến khóc cha gọi mẹ, tất cả đều cảm thấy đau không thể chịu được. 

Sau khi băng bó xong cho tất cả, tên đầu trọc lại quy quy củ củ đến bên cạnh Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng biết, ba tên đồng bọn của tên đầu trọc, mặc dù lấy viên đạn ra, nhưng xương cốt ở cánh tay vẫn bị thương tổn, nếu không có thời gian hai ba tháng thì cũng không thể bình phục hoàn toàn. 

Chẳng khác nào ba tên tàn phế, cũng không có uy hiếp gì quá lớn cả. “Cậu chủ, cậu muốn giữ lại bọn họ sao?”. Lúc này Vũ Thanh mới đi đến gần Hoàng Thiên, hỏi Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên không nói gì thêm, anh cũng đã có tính toán, Lâm Sơn Nhất cũng chưa chắc đáng tin trăm phần trăm, nếu Lâm Sơn Nhất không thể tìm thấy cái vương quốc sa mạc kia, thì còn có thể có bốn tên này dẫn đường. 

Việc này gọi là lưu lại cho mình một con đường sống, Hoàng Thiên vẫn tính toán rất chu đáo. 

“Bốn người đi đến đây, tôi mở một cuộc họp cho các người” Lúc này Hoàng Thiên chỉ chỉ vào bốn tên đầu trọc, ra hiệu bọn họ đi đến đây. 

Bốn người tên đầu trọc rất nhanh đã bị Hoàng Thiên và Vũ Thanh xử lý đến. mức choáng váng. 

Thấy Hoàng Thiên gọi bọn họ lại, bọn họ nào dám không nghe lời? Lúc này tất cả đều xúm lại đi tới. 

Tay của ba người trong đó còn đang chảy máu, muốn ngăn cũng không được. “Thưa ngài, ngài có điều gì muốn nói ạ?” Tên đầu trọc đã học được ngoan ngoãn, rất cẩn thận hỏi Hoàng Thiên. Thấy gã ta như thế, Hoàng Thiên cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười. 

Thấy bốn người này cẩn thận như vậy, Hoàng Thiên cũng liền không nghĩ thu thập bọn họ nữa, bọn họ có thể để cho anh sử dụng thì cũng không tệ lắm. 

“Hiện tại các người định làm thế nào?” Lúc này Hoàng Thiên hỏi bốn tên đầu trọc đó, lại quét mắt nhìn bọn họ một cái. 

Tên đầu trọc bị ánh mắt của Hoàng Thiên khiến cho tâm trí đều hoang mang rối loạn, gã ta thật sự là sợ rằng Hoàng Thiên sẽ không buông tha cho gã ta. 

“Thưa ngài, ngài nói đi, ngài muốn chúng tôi làm gì, thì chúng tôi sẽ làm như thế, từ giờ trở đi, chúng tôi đều nghe theo lời ngài” 

Tên đầu trọc dõng dạc nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nghe được thì cười một tiếng, nói với tên đầu trọc: “Đây là lời thật lòng sao?” 

“Đương nhiên là lời thật lòng, nếu tôi có nửa câu nói dối nào, thì tôi sẽ chết ở trong khu vực không người này, chết khát trong sa mạc.....” 

Tên đầu trọc lo lắng, thề thốt như vậy. Hoàng Thiên khoát tay áo, ra hiệu gà ta không cần thề. 

“Được thôi, vậy bốn người các người liền nghe theo sự chỉ huy của tôi. Chúng ta cùng nhau đi vào sa mạc, tìm tới sa mạc ốc đảo, đến vương quốc nhỏ của Đường Quốc Long, như thế nào?” 

Hoàng Thiên hỏi tên đầu trọc. 

Tên đầu trọc lập tức gật đầu, lúc đầu gã ta và ba tên đồng bọn chính là muốn đi tìm Đường Quốc Long. 

Hoàng Thiên cũng đã nhìn ra, tên đầu trọc còn nằm mơ muốn giết chết Đường Quốc Long, thay thế vị trí của ông ta. 

Đơn giản chính là nghĩ đến cảm giác sung sướng khi làm một quốc vương, quản lý một đống phụ nữ trẻ tuổi, loại sinh hoạt như ở nữ nhi quốc đó, có ai là không hướng đến đâu? 

Nhưng có Hoàng Thiên ở đây, sẽ không cho phép tên đầu trọc làm như vậy. Nếu không, những người phụ nữ của tộc đàn đó, chẳng phải là vừa rời ổ sói lại vào hang hổ sao? 

“Nhưng ông cũng nghe cho kĩ, đừng có tiếp tục mơ mộng hão huyền, làm quốc vương thì không thể chờ sau khi xong việc, thì sẽ theo tôi rời khỏi nơi đó, nghe rõ chưa?” 

Hoàng Thiên cảnh cáo tên đầu trọc. 

Tên đầu trọc cảm thấy rất thất vọng, nhưng mà gã ta cũng không dám cãi lời Hoàng Thiên, chỉ có thể nghe theo Hoàng Thiên. 

“Vâng thưa ngài, tôi nghe lời ngài, ngài muốn tôi làm như thế nào thì tôi sẽ làm như vậy? 

Tên đầu trọc gật đầu nói. 

“Không tệ, rất có giác ngộ. Vậy các người đều lên xe đi, chúng ta cùng tìm ốc đảo ở sa mạc”. 

Hoàng Thiên nói với tên đầu trọc. 

“Vâng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK