Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Thiên cho Alex John một cái tát, "Đừng dài dòng, nếu không thấy cây non, nhất định sẽ chết." 

"Tôi hiểu tôi hiểu..." 

Alex John gần như đã khóc. Liên tục trả lời dạ dạ vâng vâng, cùng Hoàng Thiên rất ngoan ngoãn đến trước xe. 

Hoàng Thiên để Alex John ngồi ở vị trí phụ lái, sau đó anh khởi động xe. 

"Thuộc hạ của ông đi hướng nào? Muốn vận chuyển cây non đến nước nào?" 

Hoàng Thiên hỏi Alex John. 

"Chạy về phía bắc, tôi sẽ vận chuyển cây non đến Italia trước, sau đó đến quốc gia của tôi." 

Alex John hồi hộp trả lời. 

“Kế hoạch ông khá tốt đó. Ngồi ổn định đi." 

Hoàng Thiên khịt mũi lái xe thẳng đến biên giới phía Bắc. 

Mặc dù biên giới phía bắc rất dài, nhưng mà, người của Alex John muốn vận chuyển cây non ra khỏi Việt Nam, chỉ có thể vận chuyển trái phép từ hướng đó. 

Khi đến biên giới, miễn là tìm được người giúp vận chuyển lậu, là có thể dễ dàng tìm thấy thuộc hạ của Alex John. 

Hoàng Thiên cũng quá nôn nóng rồi, thời gian cấp bách không cho phép anh lãng phí thời gian, cho nên anh dự định suốt đêm đuổi theo đến biên giới Bắc Bộ. 

Nếu đem theo người sang cũng không kịp Hoàng Thiên nghĩ, rồi quyết định đơn độc một mình đi trước, đi một mình như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn. 

Một đường gian nan, chắc trở, Hoàng Thiên đi lên trên đường cao tốc lái thẳng hướng biên giới Bắc Bộ mà đi. 

Sau khi đi hết phần đường cao tốc thì đường trở nên khó đi hơn, nhất là khi có rất nhiều địa phương khu vực đường đều là cát, đá, lạc hậu chưa trải nhựa đường không có đường sắt vì thế nên không thể tăng tốc tốc độ lái được. 

“Anh liên lạc lại với bọn đàn em của anh xem sao, để xem có thể liên lạc được hay không" 

Hoàng Thiên nói với Alex John đang ngồi ở vị trí phó lái. 

Alex John đâu giám không nghe, anh hiện tại cũng đang rất muốn liên lạc với đàn em a, nếu Sapling - cây giống thật sự đã bị đưa ra khỏi Việt Nam rồi vậy thì Hoàng Thiên nhất định sẽ rất phẫn nộ, sau đó sẽ giết anh. 

“Anh Thiên , vẫn là không liên lạc được a, tôi nghĩ đàn em của tôi chắc là đi vào khu vực không có sóng hoặc chỗ không có tín hiệu rồi.” 

Alex John vẻ mặt như đau trứng nói với Hoàng Thiên. 

Nghe được lời này Hoàng Thiên thật sự giận dữ. 

Xem ra, đàn em của Alex John rất có khả năng đã đến biên giới Bắc Bộ rồi bởi vì là ở biên giới nên không có tín hiệu điện thoại. Nghĩ đến đó trong lòng Hoàng Thiên lại càng thêm lo lắng. 

“Anh tốt nhất là cầu khấn bọn họ chưa rời khỏi Việt Nam đi, nếu không cẩn thận cái mạng nhỏ này của anh tôi tin chắc nó chỉ sống được đến đây thôi." 

Hoàng Thiên lãnh đạm nói với Alex John. 

Alex John cũng nổi giận rồi, anh không muốn chết, hơn hết anh không có chút nào hoài nghi Hoàng Thiên thật sự sẽ làm thịt anh. Tìm không được Sapling - cây giống Hoàng Thiên nhất định sẽ giết anh. 

“Anh Hoàng Thiên anh an tâm đi, tôi nhất định sẽ trợ giúp anh tìm về cây giống, sau này cũng không dám dòm ngó đến cây giống của anh nữa." 

Nơi này đã thuộc khu vực không có người rồi. Biên giới Bắc Bộ cách thành phố Bắc Ninh không tính là xa nhưng cũng là 100km lộ trình. Cho nên Hoàng Thiên lái xe đến đây cũng vừa lúc là nửa đêm. 

Alex John trong lòng thấp thỏm vạn phần, anh chỉ chờ mong có thể sớm một chút tìm được đàn em của mình, như vậy liền có thể cầm về Sapling - giống cây giao cho Hoàng Thiên rồi. 

“Anh Thiên, không thể liên lạc được với đàn em của tôi, bây giờ phải làm thế nào." 

Alex John không nhịn được hỏi Hoàng Thiên, làm bộ dạng như anh cũng đang rất sốt ruột. 

Hoàng Thiên nhìn thằng cặn bã này một cái, nói: “Anh ước gì không tìm được đàn em của anh sao?" 

“Không không không, tôi rất hi vọng nhanh chóng tìm được bọn họ, đem Sapling cây giống trả lại cho anh” Alex John vội vàng giải thích 

“Đừng phí lời, anh tiếp tục liên lạc với đàn em của mình đi." Hoàng Thiên sắc mặt trầm xuống nói. 

Alex John cũng không dám cùng Hoàng Thiên lải nhải nữa, thỉnh thoảng lại cầm điện thoại ra liên lạc với đàn em của mình. 

Nhưng đều liên tục không thể liên lạc được. Hoàng Thiên lái xe quay một vòng lớn biên giới Bắc Bộ, anh muốn tìm nơi có người sinh sống. 

Hoàng Thiên cũng muốn thăm dò, nghe ngóng một chút, ở gần khu vực này có thể tìm được kẻ chuyên phạm tội giúp người ta lén vượt biên giới hay không. 

Tìm được loại người này thì sẽ có hi vọng rất lớn tìm được đàn em của Alex John, loại người chuyên giúp người ta vượt biên này chính là người sống và lớn lên ở biên giới nên rất thông thạo các con đường và tuyến đường, quen thuộc với địa hình cũng như con người ở đây. 

Sau khi tìm kiếm khoảng một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng phát hiện được một cái thốn nhỏ. 

Nhân khẩu ở cái thôn nhỏ này ít cực kì, cũng chỉ có vài hộ gia đình nhất là lúc nửa đêm thế này, trong thôn càng thêm vắng vẻ, yên tĩnh, bên trong nhà nhà đều tối đen như mực, không có chút ánh đèn sáng. 

Hoàng Thiên vẫn quyết định lái xe tiến vào trong thôn để xem có thể gọi được nhà nào mở cửa hay không. 

Đã lâm vào bước đường này chỉ còn cách đó không thể không thử, khó khăn lắm mới tìm được người sống, anh muốn nghe ngóng một chút. 

Hoàng Thiên dừng xe lại ở nhà đầu tiên ngay đầu thôn. Xem xét ngôi nhà này một chút, ngôi nhà này được xây rất tốt có bốn gian phòng đều được xây bằng gạch, cổng sân vườn cũng rất bá khí, trước cổng nhà đen thui còn nuôi một con chó, sau khi chó nghe được tiếng động nó lập tức kêu lên, rất nhanh liền kinh động đến chủ của ngôi nhà này. 

“Két” một tiếng cửa lớn mở ra, một tên lùn béo khoảng năm mươi tuổi mở cửa lớn đứng trước mặt Hoàng Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK