Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Thiên xem dáng vẻ giả tạo của Cố Chấn Sơn, lúc này trong lòng Hoàng Thiên rất buồn cười, mấy ngày nay dưới nước có nhiều người như vậy, người vô danh tiểu tốt như Cố Chấn Sơn này, cũng có thể giả làm sôi đuôi lớn. 

"Ừ, một lát nữa ông cũng phải quỳ xuống" 

Hoàng Thiên nói rất đơn giản. 

"Mẹ nó! Thật là không biết lượng sức mình, tuổi còn trẻ mà tìm chết, Cổ Chấn Sơn thực sự nên thoả mãn cậu." 

Cố Chấn Sơn chửi rủa, và sau đó vẫy thuộc hạ của mình ra ý để chiến đấu với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng không nói nên lời, anh không muốn dọn rác, quá nhàm chán. 

Nhưng luôn có người không sợ chết tìm đến hành hạ, Hoàng Thiên cũng không nhịn được. 

Một vài người của Cố Chấn Sơn xông lên, và họ chuẩn bị hành động với Hoàng Thiên. 

Nhưng vào lúc này, một người bước vào bên ngoài văn phòng, bước đi vội vàng, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng. 

Sau khi đi vào, người đàn ông trung niên nhìn thoáng qua Cố Chấn Sơn, vội vàng nói: "Ông chủ Chấn Sơn, anh đã đến đây." 

Cố Chấn Sơn liếc nhìn người đàn ông trung niên, bấm lửa nói: “Ông Đại Lâm, tôi có thể không đến được không? 

Con trai tôi đã bị đánh và buộc phải quỳ xuống!" 

Tên của tổng giám đốc Lục là Lục Đại Lâm, là chủ của khách sạn này. 

Anh thấy Cố Chấn Sơn rất tức giận, và anh biết hôm nay chuyện này là chuyện lớn. 

"Quản lý Mã, chính xác là ai đã đánh bại cậu Cảnh Long?" 

Lục Đại Lâm hỏi quản lý Mã và vô cùng bất mãn với quản lý Mã. 

Anh cảm thấy quản lý Mã không có khả năng làm việc, sao có thể xảy ra chuyện này? 

"Tổng giám đốc Đại Lâm, đúng vậy, là vị này đánh cậu Cảnh Long." 

Quản lý Mã chỉ đến Hoàng Thiên. 

Lục Đại Lâm nhìn Hoàng Thiên, chỉ sau một cái liếc mắt liền hít một hơi! Mẹ nó chết rồi, 

đây không phải là ông Hoàng Thiên sao? 

Lục Đại Lâm trong lòng có chút cảm khái, ông ta đã từng nhìn thấy Hoàng Thiên, biết rõ chi tiết Hoàng Thiên. 

Rốt cuộc thi Hoàng Thiên đã ở Bắc Ninh lâu như vậy, rất nhiều người đã nhìn thấy Hoàng Thiên, trong đó có Lục Đại Lâm, mở một khách sạn hạng sao. 

"Anh Thiên, hóa ra là anh, đảng tội, đáng tội. Tại sao khi đến đây, anh không thông báo nhỏ một tiếng?" 

Lục Đại Lâm nở một nụ cười hài lòng trên mặt, anh ta gật đầu và cúi đầu đi đến trước mặt Hoàng Thiên như cháu trai gặp ông nội. 

Hoàng Thiên liếc nhìn Lục Đại Lâm, vẫn còn khá khó hiểu. 

Anh thậm chí không biết người này. 

Cố Chấn Sơn ở bên cạnh sửng sốt một chút, không ngờ Lục Đại Lâm lại như thế này, tên họ Chu có phải là rất cường đại không? 

"Tổng giám đốc Lâm, anh sao vậy, đứa nhỏ này rất quyền lực sao?" 

Cổ Chấn Sơn rất khó chịu, và hỏi Lục Đại Lâm. 

Lục Đại Lâm run lên, nghĩ rằng Cố Chấn Sơn tên hai người này, ai mà ông ta lại dám đi đắc tội như thế này? 

Ông ta có muốn chết không? 

"Ông chủ Chẩn Sơn, đây là anh Hoàng Thiên!" 

Lục Đại Lâm sợ rằng Cố Chẩn Sơn sẽ lại ngu ngốc, vì vậy anh ta nhanh chóng nói tên của Hoàng Thiên. 

Đột nhiên, mắt của Cổ Chấn Sơn đen lại, và ông ta gần như ngất đi vì sợ hãi. 

“Anh Hoàng Thiên? 

Anh Hoàng Thiên nào? 

Là người đứng đầu gia đình họ Chu ở Thượng Kinh?" 

Cố Chấn Sơn sững sờ, vội hỏi Lục Đại Lâm. 

"Đúng vậy, ông chủ Chấn Sơn, ông đã gây ra đại họa..." Giọng nói của Lục Đại Lâm thay đổi, nhìn về phía Cố Chấn Sơn. 

Cố Chấn Sơn sợ đến mức xanh cả mặt, làm sao lại chưa từng nghe nói đến sức mạnh của Hoàng Thiên? 

Ông ta sợ tới mức không dám đối Hoàng Thiên. 

Biết mình đang chọc tức Hoàng Thiên, Cố Chấn Sơn không còn vác tay nữa, xoa xoa hai bàn tay, không đứng thẳng thắt lưng. 

"Hoàng, anh Thiên, anh nói cái gì, hơ hơ, thứ lỗi cho tôi vì sự thiếu hiểu biết của tôi, tôi không biết đó là anh Thiên, anh ..." Cổ Chẩn Sơn không biết phải nói gì, chỉ hy vọng rằng ông ta sẽ không chọc tức Hoàng Thiên là tốt. 

Thật ra Hoàng Thiên sẽ không tức giận với những người như Cổ Chấn Sơn, có quá nhiều rác như thế này, tức giận không thể sinh ra. 

Tuy nhiên, Hoàng Thiên không muốn để Cố Cảnh Long đi. 

Đứa trẻ này thực sự đã đánh Fini, và Eni vẫn còn vết bầm tím trên mặt. 

"Hắn ta đánh em như thế nào?" 

Hoàng Thiên chỉ vào Cố Cảnh Long và hỏi Fini. 

Fini đã bị chấn động từ lâu, cô không ngờ thân phận của Hoàng Thiên trong Việt Nam lại đáng sợ như vậy khi người khác nghe đến tên anh. 

"Anh ấy đã đầm tôi vài phát." 

Fini không giấu giếm, cô ấy nói nhẹ nhàng, vẫn rất uất ức. 

Trái tim của Cố Cảnh Long gần như nhảy ra ngoài, anh cũng đã từng nghe nói đến Hoàng Thiền, làm sao có thể tưởng tượng được hôm nay gặp mặt, hoặc là gặp theo cách này. 

"Anh Thiện, tôi, tôi không biết cô ấy là người phụ nữ của anh. Nếu tôi biết, sao tôi dám ..." Khuôn mặt của Cố Cảnh Long đen lại, anh hoảng sợ giải thích. 

“Vậy cậu thích bắt nạt kẻ yếu sao? 

Gặp phải thử mày không đụng được, là mày không dám rồi, phải không?" 

Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Cảnh Long mà hỏi. 

"Không không, tôi cũng không có ý đó ..." "Vậy thì ý cậu là gì?" 

Hoàng Thiên hoàn toàn không kiên nhẫn, anh phát hiện Cố Cảnh Long này thật sự là rác rưởi, dám làm không dám nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK