Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Mỹ Hồng cũng như thế, cô ngẩn người nhìn qua Hoàng Thiên. Cô đang hả giận, đồng thời cũng vô cùng kính nể Hoàng Thiên. 

"Cháu trai Hoàng Thiên làm cho gọn gàng vào! Uông Hạc là tên chó già quên ơn phụ nghĩa, đúng là không phải người!" 

Sau khi Trịnh Chính Trung phản ứng kịp thì giơ ngón tay cái với Hoàng Thiên. 

"Hoàng Thiên, rất cảm ơn anh. Nếu không có anh giúp đỡ thì chắc chắn ba tôi sẽ bị hại chết rồi." 

Trịnh Mỹ Hồng đi đến gần Hoàng Thiên, liên tục nói cảm ơn. Trong lòng cô cũng vô cùng cảm kích. 

Trái lại Hoàng Thiên rất bình tĩnh, anh cũng không quan tâm có người cảm kích mình, đây là chuyện anh nên làm mà thôi. 

"Xử lý thi thể hai người bọn họ đi." 

Lúc này Hoàng Thiên nói với nói với Thanh Lang. 

"Vâng, ngài Thiên" 

Thanh Lang trả lời, sau đó để cho đội viên dưới tay đi xử lý thi thể. 

Giải quyết xong cha con nhà họ Uông, lúc này cơn giận trong lòng Hoàng Thiên mới giảm bớt. 

Nhìn qua Trịnh Mỹ Hồng, Hoàng Thiên nói ra: "Cô Tần, cô ở lại nơi này hay là cùng tôi về thành phố Bắc Ninh?" 

"Tôi không dám ở nơi này nữa, ai biết đàn em của Uông Hạc có quay trở lại trả thù hay không?" 

Trịnh Mỹ Hồng hơi lo lắng mà nói ra. 

"Đúng thế, cháu trai Hoàng Thiên à, bác cũng không dám ở nơi này, chuyển đến nơi khác vậy" 

Trịnh Chính Trung cũng vội vàng nói với nói với Hoàng Thiên. Cái này gọi là một năm bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, dù nói gì thì Trịnh Chính Trung cũng không dám sống ở đây nữa. 

"Vậy được rồi, hai người cùng con về thành phố Bắc Ninh." 

Hoàng Thiên nói với Trịnh Mỹ Hồng và Trịnh Chính Trung. 

Ba con hai người đều gật đầu đồng ý. Hoàng Thiên để cho hai người bọn họ lên xe chờ, sau đó gọi Thanh Lang qua một bên. 

"Ngài Thiên, ngài có gì cần dặn dò?" 

Thanh Lang hỏi Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên suy nghĩ một lúc, hỏi Thanh Lang: "Anh có biết người phụ nữ tên Ruslin không?" 

"Biết chứ, ngài Vũ Thanh vừa dẫn người phụ nữ này về không lâu. Nhưng mà miệng của cô ra rất cứng, dù thế nào đi nữa cũng không chịu trả lời câu hỏi". 

Thanh Lang nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nghe vậy thì nghiến răng một cái. Ruslin chết tiệt này, đã đến nơi của Vũ Thanh rồi mà còn cứng đầu như thế sao? 

Phải biết rằng điều Hoàng Thiên sợ chính là Ruslin có chết cũng không mở miệng, nên mới giao cô ả cho Vũ Thanh. 

Chắc hẳn dựa vào thủ đoạn của Vũ Thanh thì có thể khiến cho Ruslin mở miệng. 

Nhưng mà Ruslin lại không khai báo, Hoàng Thiên cũng cảm thấy sốt ruột. 

Nếu cô ả này không mở miệng, vậy thì rất khó thể điều tra rõ ràng tình huống trong gia tộc Migfis. 

Chỉ cần gia tộc này còn tồn tại một ngày, thì người bên cạnh Hoàng Thiên còn sẽ gặp nguy hiểm một ngày. 

Gia tộc Migfis thuê những sát thủ kia cũng vì hai trăm triệu đô la, nên không tiếc bất cứ giá nào đến ám sát. 

Nghĩ lại cũng thấy nhức đầu, cả ngày bị người ta đuổi giết, thời gian này phải sống thế nào? 

Huống chi bây giờ Hoàng Thiên đã có hai đứa con, chỉ muốn cuộc sống yên bình, sống bình bình đạm đạm đó chính là hạnh phúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK