Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sói Xám rất ngoan, hung hăng gật đầu. 

Nhưng mà người mày phải ra ngoài đã làm vợ tao bị thương, cho nên tột chết thì có thể miễn, nhưng tôi sống khó tha.” 

Hoàng Thiên lạnh lùng nói. 

“Điều này...” 

Sói Xám nghe xong thì choáng váng, gã không biết Hoàng Thiên muốn làm gì. 

“Đập nát hai chân của con hàng này, để cả đời này gã không thể rời khỏi xe lăn”. 

Hoàng Thiên nói xong thì quay người bỏ ra khỏi phòng. 

“Không muốn....” 

Tiếng kêu tuyệt vọng của Sói Xám truyền đến, ngay sau đó có thuộc hạ của Tiêu Văn Hạ ra tay. 

Tiếng kêu thảm thiết của Sói Xám biến mất, cái kẻ tàn nhẫn này, cả đời đừng mong có thể đứng lên nữa. 

Tiêu Văn Hạ dẫn theo thuộc hạ đi ra khỏi trung tâm giải trí với Hoàng Thiên. 

“Anh Thiên, cái tên Sói Xám kia xử lý sao?” 

Tiêu Văn Hạ hỏi Hoàng Thiên. 

“Trước cứ giữ gã lại, xem có nhóm người Châu Âu nào ở khách sạn Thịnh Thế hay không rồi lại nói” 

Hoàng Thiên nói. 

“Đã rõ” 

Tiêu Văn Hạ trả lời, anh ta cũng rõ ràng, nếu đám người Châu Âu kia thật sự trong khách sạn Thịnh Thế, như vậy có thể thả Sói Xám. 

Nếu như không có, Hoàng Thiên sẽ không tha cho Sói Xám, nhất định sẽ làm thịt tên cặn bã này. 

Hoàng Thiên không trì hoãn, dẫn theo Tiêu Văn Hạ, mấy chiếc xe lao thẳng về khách sạn Thịnh Thế. 

Sau khi đến nơi, đám người Hoàng Thiên đi thẳng lên hai căn phòng kia ở tầng ba. 

Quản lý khách sạn luôn đi theo bọn họ, người quản lý này bị dọa sợ, không biết đám người Hoàng Thiên đến để làm gì. 

“Thưa ngài, ngài có việc gì thì cứ nói với tôi, mọi người xông vào như thế này là có chuyện gì?” 

Quản lý nữ rất lo lắng khuyên nhủ Hoàng Thiên, sợ Hoàng Thiên làm ra chuyện gì. 

Hoàng Thiên không muốn để cô ta khó xử, quả tật anh đang rất gấp, nhưng Hoàng Thiên vẫn sẽ suy tính cho người khác một chút. 

“Cô không cần lo lắng, chúng tôi sẽ không gây rắc rối gì cho cô đâu, nói cho tôi biết, những vị khách trong phòng 307 và 308 còn ở đó không?” 

Hoàng Thiên hỏi quản lý nữ. 

Quản lý nữ nhìn hai căn phòng ở ngay trước mặt, nhưng mà theo quy định của khách sạn, nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì khách sạn không được phép làm phiền khách nghỉ ngơi. 

“Thưa ngài, xin hỏi là ngài có mâu thuẫn với các vị khách ở hai phòng này sao?” 

Quả lý nữ không yên tâm hỏi Hoàng Thiên. 

“Cô đừng hỏi nữa, nhanh nói cho tôi” 

Hoàng Thiên nói. 

“Tôi phải gọi hỏi cấp dưới: 

Quản lý nữ nói, lấy điện thoại ra gọi điện thoại. 

Sau khi hiểu rõ tình huống, quản lý nữ nói với Hoàng Thiên: “Thưa ngài, có năm người Châu Âu ở hai phòng này, nhưng bọn họ vừa mới trả phòng rời đi rồi.” 

“Cái gì?” 

Hoàng Thiên nghe xong thì không khỏi nhíu mày, cái này cũng quả là kỳ lah, bọn họ vừa mới đến đây, nhóm người Châu Âu liền trả phòng bỏ chạy? 

Chẳng lẽ có ai tiết lộ phong thanh? 

Hoàng Thiên không có nhiều thời gian để suy nghĩ, hỏi: “Bọn họ trả phòng lúc nào?” 

“Ngay vừa nãy..., Thưa ngài, ngài mau nhìn kìa, ở đó có người Châu Âu” 

Quản lý nữ đột nhiên hét lên, chỉ vào phía sau lưng Hoàng Thiên. 

Nghe người quản lý nói như thế, người Châu Âu ở sau lưng Hoàng Thiên lập tức trở nên khẩn trương, nhìn chằm chằm vào đám người Hoàng Thiên và Tiêu Văn Hạ. 

Hoàng Thiên quay đầu lại, đối mặt với người Châu Âu này. 

Chỉ thấy hai tay của người đàn ông này vẫn còn ướt, có lẽ vừa từ trong toilet đi ra. 

Người này cao một mét tám năm, gầy gò, có một đôi mắt hung ác trợn trừng, nhìn qua không phải hạng người gì tốt. 

“Đứng lại” 

Hoàng Thiên nhìn thấy người Châu Âu này muốn quay người bỏ đi, lập tức quát to một tiếng.” 

Người đàn ông Châu Âu không thèm để ý đến Hoàng Thiên, giống như là không nghe thấy, tăng tốc bước tới cầu thang. 

Hoàng Thiên nhìn vậy thì trong lòng phấn chấn, cái người Châu Âu này chắc chắn là một trong số đám người Châu Âu kia! 

Nếu không, người đàn ông Châu Âu này sẽ không phải ứng như vậy, ít nhất sẽ đứng ở đó lý luận với anh một trận. 

Lúc này, Hoàng Thiên sải bước đuổi theo, bắt lấy cánh tay của người Châu Âu. 

“Khốn nạn” 

Người Châu Âu dùng tiếng Việt Nam mắng một câu, xoay người định đấm một phát về phía Hoàng Thiên! 

Hoàng Thiên đã chuẩn bị từ trước, lúc thấy thấy đối thủ rat ay thì giơ tay bắt lấy nắm đấm của người Châu Âu. 

“Mày ngoan ngoãn ở đây cho tao! 

Hoàng Thiên quét chân người đàn ông Châu Âu này. 

“Vù vù”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK