Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khu trang viên này không quá lớn, cũng không quá trang trọng, nhưng chắc chắn không phải nơi mà người bình thường có thể ở được, ít nhất cũng phải có số tài sản lên đến hàng chục triệu mới sở hữu được một khu nhà như vậy. 

“Cậu Thiên, chính là ở đây” 

Sau khi ông ba Ninh bảo Hoàng Thiên dừng xe lại, ông ta chỉ vào trang viên cách đó không xa. 

Hoàng Thiên nhìn qua, trang viên này anh chưa từng nhìn thấy, lại càng chưa từng đi đến nơi này. 

Rút kinh nghiệm ở lần vừa rồi, Hoàng Thiên vẫn chưa chắc chắn Đường Quốc Long có thật sự ở trong đây hay không, vì vậy anh hỏi ông ba Ninh: “Ông có chắc chắn Đường Quốc Long ở trong đây không?” 

“Đúng vậy cậu Thiên, Đường Quốc Long đang ở đây, còn có cả Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo, tất cả bọn họ đều đang ở đây” 

ông ba Ninh cẩn thận trả lời. 

“Cả cô gái bị bọn họ bắt cóc cũng đang ở đây sao?” 

Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào ông ba Ninh hỏi, lúc này người mà anh quan tâm nhất vẫn là Phan Thanh Linh. 

Con Đường Quốc Long và đám người của ông ta, tất nhiên Hoàng Thiên không thể bỏ qua, nhưng đây không phải là chuyện quan trọng nhất. 

Sắc mặt ông ba Ninh có chút thay đổi, ông ta rất sợ Hoàng Thiên sẽ lại nổi cơn giận dữ mà đánh ông ta. 

“Đúng vậy, cô gái xinh đẹp đó cũng ở đây. Đường Quốc Long ép cô ta, bắt cô ta phải điều trị chân cho Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo, nhưng thế nào cô ta cũng không chịu”. 

ông ba Ninh cẩn thận trả lời. 

“Chủ của trang viên này là ai? Tại sao Đường Quốc Long lại chọn ở lại nơi này?” 

Hoàng Thiên tiếp tục hỏi, anh muốn biết rõ ngọn ngành. 

“Chủ của trang viên này là một người bạn của Đường Doãn Hạo, vẫn còn rất trẻ và giàu có” . 

ông ba Ninh vừa nói vừa sợ rằng Hoàng Thiên sẽ mắng mình, ông ta vội vàng nói thêm: “Người giàu có này tên là Trần Khang, chỉ có một mình cậu ta ở đây, bố cậu ta đã mua cho cậu ta trang viên này.” 

Hoàng Thiên không hỏi gì nữa, trong đầu anh nghĩ chỉ có vào trong mới biết được chính xác Đường Quốc Long có ở đó hay không. Trước tiên cứ vào trong xem rồi tính tiếp. 

Vì vậy Hoàng Thiên liền lái xe đến trước cửa trang viên, sau khi dừng xe, nhanh chóng bước vào trong trang viên. 

Vũ Thanh lôi theo ông ba Ninh cũng nhanh chóng đi vào theo. 

Trang viên này không hề có người gác cổng, cửa lớn ở ngoài cũng không đóng, Hoàng Thiên như đi vào chỗ không người. 

Chẳng mấy chốc, một tòa nhà hai tầng rất đẹp đã hiện ra trước mặt Hoàng Thiên. 

Phía trước tòa nhà, còn đỗ một chiếc xe BMW serie bảy, toàn thân màu đen trông vô cùng sang trọng. 

Trong lòng Hoàng Thiên vô cùng sốt ruột nên đã nhanh chóng bước thẳng vào tòa nhà hai tầng này. 

Vũ Thanh túm lấy ông ba Ninh hỏi: “Đường Quốc Long bọn họ ở trong phòng nào?” 

“Ở trên tầng hai, chắc là bọn họ vẫn chưa biết hai người đến” 

ông ba Ninh vừa nói vừa lo lắng nhìn qua Vũ Thanh. 

Lúc này Hoàng Thiên đã nghe rõ ràng, liền đi lên tầng hai. 

Lên đến tầng hai, Hoàng Thiên nhìn qua, trên tầng hai có năm, sáu phòng, không biết trong phòng nào có người. 

Liếc nhìn qua ông ba Ninh, ông ba Ninh đã hiểu ý của Hoàng Thiên. Lúc này 

ông ta nhanh chóng chỉ vào căn phòng ở gần phía trong nhất. 

Hoàng Thiên bước tới, vừa đi đến cửa phòng liền nhấc chân đá tung cánh cửa. 

Một tiếng động vang lên, Hoàng Thiên bước nhanh vào trong. 

Khi bước vào trong Hoàng Thiên vắt mồ hôi, vì sợ rằng mình lại bị thất bại như lần trước. 

Nhưng lần này không hề khiến Hoàng Thiên thất vọng, trong phòng có hai người đàn ông đang nằm trên một chiếc giường lớn, hai người này đều vô cùng đau khổ, phần thân bên dưới không thể cử động, cả hai bên chân đều bị gãy hoàn toàn. 

Chính là Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo, hai chú cháu này đau tới nỗi không hé răng ra được. 

Ngoài hai người bọn họ ra, còn có tên Hổ béo, đều là học trò của ông bà Ninh. 

Nhìn thấy Hoàng Thiên tự nhiên xuất hiện như một vị thần, Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo sợ tới mức hồn bay phách lạc. 

Hai mắt mở to trợn trừng nhìn Hoàng Thiên Đường Vạn Hải và Đường Doãn Hạo rất muốn đứng dậy bỏ chạy, nhưng bọn họ không có cách nào để nhúc nhích. 

Tên Hổ béo lại càng thêm sợ hãi, đến mức hai chân như mềm nhũn, chút nữa thì ngã xuống. 

Phịch một tiếng, lưng của ông ba Ninh suýt chút nữa bị đá gãy. 

“Thầy, thầy.” 

Tên Hổ béo vừa nhìn thấy thầy của mình quay lại, còn bị đá vào trong, tên này vô cùng hoảng sợ. 

Không còn nghi ngờ gì nữa, Hoàng Thiên là do thầy của hắn đưa tới, nếu không sẽ không thể tìm được đến nơi này. 

Sắc mặt ông ba Ninh đỏ bừng vì xấu hổ, ông ta nằm trên mặt đất không nói được lời nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK