Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên đứng dậy nói với mọi người: “Mọi người đi sát nhau, không được tụt lại phía sau, biết chưa?” 

“Đã hiểu” 

Đám người đồng thanh đáp. 

Hoàng Thiên không nói gì, anh đi trước dẫn đầu, mò mẫm đi về một phía. 

Mỗi bước đi, Hoàng Thiên đều vô cùng cẩn thận, sợ lại bước hụt vào trong 

nước. 

Dựa vào cảm giác của mình, Hoàng Thiên né tránh những nơi rơi vào nước trước đó, anh vừa đi vừa mò mẫm về phía trước. 

Anh muốn đến chỗ lưng núi kia, sau đó leo từ đó lên, sau đó đẩy đá chặn cửa hang rồi đi ra ngoài, đây là tuyến đường tốt nhất. 

Nếu đi theo hướng khác, chỉ có thể là càng đi càng lạc đường, chưa chắc đã có lối ra. 

“Cậu Thiên, chúng ta đi đâu vậy?” 

Fini hỏi Hoàng Thiên. 

“Tìm cái lưng núi kia, sau đó leo lên.” 

Hoàng Thiên đáp. 

“Hả?” 

Fini kinh ngạc kêu lên, cô ta không có ý kiến gì về đề nghị của Hoàng Thiên, nhưng mà có thể leo lên được sao? 

Vừa rồi lúc bọn họ rơi xuống, cô ta có cảm giác như là mình rơi xuống mấy chục mét, với độ cao như vậy, muốn dùng tay không leo lên thì thể lực phải rất 

trâu bò mới được. 

Đám người Hạ Khôn cũng cảm thấy không có khả năng, bọn họ cũng rất tuyệt 

vọng. 

Nhưng không còn cách nào khác, chir có thể nghe theo lời Hoàng Thiên nói mới có hy vọng rời khỏi đây. 

“Gia chủ, chúng ta có thể rời khỏi đây sao?” 

Hạ Khôn ở phía sau cẩn thận hỏi Hoàng Thiên. 

Ông ta là người có gia đình, có vợ có con gái, ông ta không muốn chết ở đây, ông ta vẫn còn muốn được đoàn tụ với gia đình 

Hoàng Thiên có thể hiểu được tâm trạng lúc nào của Hạ Khôn, lúc này Hoàng Thiên đã củng cố lòng tin, cho dù có khó khăn thế nào thì anh cũng nhất định sẽ mang những người này ra ngoài. 

Đám người Hạ Khôn đều là đi cùng anh, nếu như bọn họ mà chết ở chỗ này, lương tâm của anh làm sao có thể yên ổn được? 

“Chúng ta nhất định có thể rời khỏi đây.” 

Hoàng Thiên kiên định nói. 

“Được gia chủ, chúng tôi tin tưởng cậu” 

Hạ Khôn kích động nói, trong lòng đã vững chắc hơn. 

Hoàng Thiên bước về phía trước nhanh hơn, cuối cùng tay cũng đã mò đến một vách đá. 

Hoàng Thiên mò mẫm sờ xoạng, cảm giác đây chính là chỗ lưng núi kỳ lạ đó. 

Chỉ cần có thể leo lên và đẩy mấy hòn đá chặn kín cửa hàng là có thể rời khỏi chỗ này. 

“Được rồi, chúng ta đã tới lưng núi rồi, chúng ta phải cố gắng leo lên, đây là hy 

vọng rời khỏi chỗ này duy nhất của chúng ta.” 

Hoàng Thiên nói với mọi người. 

“Hoàng Thiên, tôi và anh thì không có vấn đề gì, nhưng mà bọn họ.” 

Fini lo lắng nói ới Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng rất là đau đầu, nhưng chỉ có thể thử một lần, nếu bọn họ mà không leo lên nổi thì chỉ có thể kẹt sống ở đây, cho nên tất cả mọi người chỉ có thể thử một lần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK