Thuận lợi vậy sao?
Hoàng Thiên có chút không tin lắm, nhưng anh cũng rất chờ đợi, chờ đợi xem hai tên thanh niên này thật sự có thể đưa anh đi tìm Đường Quốc Long.
Vũ Thanh một mình đến gặp Hoàng Thiên, bây giờ cũng quá muộn để huy động thêm người đến, vì vậy Vũ Thanh không nói lời nào, đi cùng Hoàng Thiên ra ngoài.
Ra đến bên ngoài, mọi người đều lên xe của Hoàng Thiên, Vũ Thanh ngòi ở ghế sau giữ hai tên thanh niên, dù sao thì nên đề phòng vẫn hơn, như vậy có thể để cho Hoàng Thiên lái xe an toàn.
Theo sự chỉ dẫn của hai tên thanh niên, Hoàng Thiên chỉ cần không đến mười phút họ đã đến một nhà xưởng sửa chữa lắp ráp xe ô tô.
“Là ở đây sao?”
Hoàng Thiên có chút nghi ngờ, quay lại hỏi hai tên thanh niên.
“Vâng anh Thiên, Đường Quốc Long, bọn họ chính là ở đây.”
Giọng nói của tên vừa rồi bị đánh có chút run lên, có thể thấy anh ta sợ Đường Quốc Long thể nào.
Hoàng Thiên cũng nhìn ra rồi, hai tên này vô cùng sợ Đường Quốc Long, có thể thường ngày Đường Quốc Long đối xử với bọn họ rất tàn bạo.
“Anh Vũ Thanh, anh ở đây trông coi bọn họ, tôi vào trong xem thử”
Hoàng Thiên nói với Vũ Thanh.
Vũ Thanh có chút không yên tâm, nói với Hoàng Thiên: “Cậu chủ ở trong xe đi, để tôi vào xem”
Hoàng Thiên không nói gì, kéo cửa xe ô tô bước xuống, liền đi thẳng vào trong nhà xưởng sửa chữa xe ô tô.
Nhìn thấy Hoàng Thiên bước vào Vũ Thanh lấm tấm đổ mồ hôi.
Mặc dù biết Hoàng Thiên rất lợi hại, nhưng tên Đường Quốc Long này dường như còn ác hơn vậy.
Thấy hai tên thanh niên kia sợ hãi Đường Quốc Long như vậy, có thể tưởng tượng ra rằng lão già này vô cùng đáng sợ.
Lúc này Hoàng Thiên đã đi vào trong rồi, từ bên ngoài nhìn vào, nhà xưởng sửa chữa xe ô tô này cũng giống như một nhà xưởng sửa chữa bình thường, hơn nữa hình như kinh làm ăn không được tốt lắm.
Sau khi Hoàng Thiên đi vào trong, phát hiện bên trong nhà xưởng sửa chữa này không có người.
Chỉ có một tia sáng rất mờ ở cầu thang dẫn lên tầng hai.
Hoàng Thiên thấy ở tầng một không có ai liền không một chút do dự đi thẳng lên tầng hai.
Đi lên tầng hai Hoàng Thiên mới nhìn thấy có có bốn người đàn ông trung niên luộm thuộm đang ngồi vòng quanh chơi mạt chược.
Trong đó có một người đàn ông trung niên râu ria xồm xoàm, trong miệng ngậm điếu thuốc, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Hoàng Thiên đi tới.
Lập tức gã đàn ông râu ria xồm xoàm nhìn với ánh mắt khinh khỉnh, hỏi Hoàng Thiên: “Sửa xe sao?”
“Không, tìm người”
Hoàng Thiên lạnh lùng nói.
“Tìm người sao? Tìm ai?”
Gã đàn ông để râu có chút mất kiên nhẫn, ông ta là chủ của nhà xưởng sửa xe này, đang chơi mạt chược, cho dù có người đến để sửa xe thì ông ta cũng không bằng lòng tiếp đón, huống chi Hoàng Thiên lại đến đây để tìm người.
“Bốn người các ông ở đây à?”
Hoàng Thiên hỏi người đàn ông để râu, bây giờ trong lòng anh đã nguội đi,
nghĩ rằng hai tên thanh niên kia đã nói dối, ở đây làm gì có Đường Quốc Long.
Gã để râu đã có chút tức giận, lúc này vỗ bàn đứng lên, trợn mắt nhìn Hoàng Thiên nói: “Con mẹ mày bị bệnh à? Mày đang điều tra tội phạm hay sao mà quan tâm ở đây có bao người?”
Vốn dĩ trong lòng Hoàng Thiên đã cảm thấy sốt ruột, giờ thấy gã để râu này còn dám chửi bới, Hoàng Thiên thật sự đã có chút nổi giận.
“Tôi hỏi ông ở đây còn có người nào khác không?”
Hoàng Thiên bước tới gần, nhìn chằm chằm vào gã để râu nói.
“Đúng là xui xẻo, lại gặp phải một tên như này”
.
Gã đàn ông để râu bị quấy rầy làm mất hứng nên rất tức giận, lúc này ông ta Vỗ bàn đứng lên.
Ba người bạn chơi mạt chược cùng ông ta cũng đứng dậy, tất cả đều trợn trừng mắt nhìn Hoàng Thiên, như sắp muốn lao vào đánh nhau.
Hoàng Thiên cũng không có nhiều kiên nhẫn đến vậy, lúc này anh lật tung bàn mạt chược.
Tiếng kêu rầm, bàn mạt chược bị lật tung, tiền ở trên bàn cũng vương vãi khắp nơi.
Lần này bốn người chơi mạt chược đều vô cùng tức giận, gã đàn ông để râu cầm lấy cán chiếc xà beng đập vào trán Hoàng Thiên.