Nhưng ngay sau đó, anh chàng đã dịu đi trở lại, dựa vào cơ thể cường tráng khỏe mạnh của mình, sau khi chàng trai trẻ đứng dậy, như không có gì xảy ra.
Tuy nhiên, miệng thì sưng tấy chảy máu rất nhiều, chàng trai trẻ cũng bị đá rất thảm.
Khi nhìn Hoàng Thiên lần nữa, gã không dám kiêu ngạo như ban nãy nữa, giờ gã đã biết Hoàng Thiên mạnh đến mức nào.
Gã không thể cười được nữa, vẻ mặt nhăn lại và thay vào đó là vẻ giận dữ và hận thù tràn đầy trên khuôn mặt.
"Nhìn tao làm gì?Đây là kiểu nhìn gì?"
Hoàng Thiên có chút không vừa lòng, ánh mắt chàng trai trẻ này rất độc, thoạt nhìn đã thấy không phải thứ tốt lành gì, nhìn đến Hoàng Thiên thấy bực bội trong lòng.
"Nhìn mày thì đã làm sao? Hoàng Thiên đúng không? Nếu mày muốn Bà cụ Lam và Điềm Ni chết, thì cứ tiếp tục ngạo mạng đi, còn nếu muốn hai người bọn họ còn sống, ngay lập tức quỳ xuống nhận lỗi với tao đi!"
Chàng trai trẻ hét lên với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên trong lòng chẩn động, xem ra Bà cụ Lam và Điềm Ni, thật sự đang gặp nguy hiểm, có thể vẫn còn sống trên đời, nhưng chắc cũng đang cận kề cái chết.
"Nói, bọn họ ở đâu?"
Hoàng Thiên đến gần chàng trai trẻ, trong mắt tràn đầy sát khí.
Chàng trai trẻ giật mình, gã phát hiện một chút tức giận này của mình vẫn chẳng là gì so với Hoàng Thiên.
"Hừ hừ, mày nghĩ tao sẽ nói cho mày biết sao? Mẹ kiếp, muốn chúng nó sống thì cứ lạy đi, có lẽ tao vui tao sẽ đưa mày đi tìm."
Thanh niên hừ lạnh một tiếng, vô cùng kiêu ngạo .
Bốp! Lần này Hoàng Thiên không hề nhẹ tay, một đấm đánh gãy sống mũi của chàng trai trẻ.
"Nhóc con, mày không nói đúng không? Để tao coi thử miệng mồm mày cứng hay nắm đấm tạo cưng!"
Hoàng Thiên giận dữ hét lên, liên tiếp một quyền rồi lại một quyền đập vào mặt của chàng trai trẻ, đánh đến khiến chàng trai trẻ cũng bật khóc.
Sau hơn chục cú đấm, chàng trai trẻ không thể chịu đựng được nữa, và gã gần như ngất đi trước mặt anh.
"Mày cảm thấy thế nào? Chịu đòn giỏi lắm đúng không?"
Hoàng Thiên hỏi, lại một trận liên hoàn tát vào mồm chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ không thể chịu đựng được nữa, nếu Hoàng Thiên cứ tiếp tục như thế này chắc chắn sẽ bị đánh chết.
"Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa! Mẹ kiếp, tao nói được chưa?"
Chàng trai trẻ chán nản gầm lên.
Chát! Hoàng Thiên làm tròn cái tát của mình và hất thẳng chàng trai trẻ xuống đất.
Khụ... Chàng trai trẻ nôn ra một ngụm máu, bên trong còn có một vài chiếc răng to trong đó, cái tát quá nặng khiến chàng trai trẻ suýt chút nữa đã hồn lìa khỏi sát.
"Cho mày một cơ hội để sắp xếp lại ngôn từ".
Hoàng Thiên dùng chân to giẫm lên đầu chàng trai trẻ, lạnh lùng nói.
Chàng trai trẻ hoàn toàn sợ hãi, không còn dám kiêu ngạo trước mặt Hoàng Thiên, đầu còn dám nữa?
Nếu còn kiêu ngoại e sẽ bị đánh chết mất.
"Cậu Thiên xin đừng tức giận, tôi nói có được không..." Chàng trai trẻ nằm trên mặt đất thở hổn hểnh nói, miệng đầy tơ máu, răng rụng mấy cái nên không nói rõ được.
Thấy chàng trai trẻ đã chịu nghe lời, Hoàng Thiên khinh khỉnh khịt mũi nói: "Tô cha mày, không cho mày một trận bèn thấy mình da thịt dày đúng không? Bây giờ nói chuyện đàng hoàng được chưa?"
“Vâng, vâng, Cậu Thiên, đừng đánh tôi nữa, tôi thật sự không chịu nổi." Chàng trai trẻ gật đầu lia lịa, như thể mình là một cậu bé ngoan.
"Hừ, chỉ cần người nói thật những gì mày biết, tao sẽ không đánh mày nữa" Hoàng Thiên nói.
Chàng trai trẻ vốn đã thành thật hơn rất nhiều, không dám xấc xược với Hoàng Thiên nữa, ngoan ngoãn nói: "Cậu Thiên, tôi là đàn em của Cao Thương Mặc, gã ta sai tôi chuyển thư cho ngài"
"Tao biết, nói cho tao biết, Bà cụ Lam và Tanni đang ở đâu? Làm thế nào mà họ bị Cao Thương Mặc bắt được?" Hoàng Thiên hỏi chàng trai trẻ.
Chàng trai trẻ có vẻ hơi căng thẳng, ngập ngừng vài giây mà không lên tiếng.
Nhìn thấy biểu hiện của tên nhóc này như thế, Hoàng Thiên tự nói với mình chuyện lớn không hay rồi.
Chắc Bà cụ Lam và Tanni đã bị thương, tên nhóc này không dám nói vì sợ bị đánh lần nữa.
"Chỉ cần nói, mặc kệ bọn họ như thế nào, tao cũng sẽ không đánh ngươi." Hoàng Thiên nói.
Chàng trai trẻ mới dám lau mồ hôi và nói, "Cậu Thiên, Tanni đã bị Cao Thương Mặc làm.." "Làm sao rồi?"
Đầu óc của Hoàng Thiên căng lên, anh vô cùng lo lắng.
Tanni rất xinh đẹp, dáng chuẩn, trẻ trung, mới ngoài hai mươi tuổi, một cô gái như vậy rất thu hút đàn ông.
Có lẽ nào Cao Thương Mặc, con quái thú này, đã làm nhục Tanni?
Hoàng Thiên không dám nghĩ nữa, nhìn chằm chằm gã dưới chân.
Khi anh chàng nhìn thấy biểu hiện của Hoàng Thiên như thế này thì thực sự sợ hãi.
"Cậu Thiên, tôi nói hết ra với ngài, xin đừng giết tôi"
Chàng trai trẻ lo lắng nói với Hoàng Thiên.
"Nói đi, tao sẽ không đánh mày nữa"Hoàng Thiên lo lắng nói.
"Tanni đã bị Cao Thương Mặc làm ô uế rồi, Bà cụ Lam cũng bị đánh rất thậm tệ, hai mẹ con rất thê thảm..." Chàng trai trẻ lo lắng nói.
Đột nhiên, cơn giận của Hoàng Thiên xóc lên tận não, anh hiện tại chỉ muốn giết Cao Thương Mặc! Mẹ nó gã ta đéo phải người nữa rồi, Tanni là một cô gái
đơn giản như vậy đã bị Cao Thương Mặc hủy hoại cả đời.
Hoàng Thiên nghiến răng, anh hiện tại chỉ muốn giết người.
Nhìn thấy sát khí trên mặt Hoàng Thiên, chàng trai trẻ sợ tới mức nằm trên mặt đất, rùng mình một cái.
"Cậu Thiên, như lúc đầu đã nói, đừng đánh tôi".
"Mày sẽ không phải chịu đòn nữa, đưa tao đi tìm Cao Thương Mặc"
Hoàng Thiên gắt lên.
Chàng trai trẻ rất vui vẻ đồng ý, bởi vì Cao Thương Mặc đã nói rằng muốn Hoàng Thiên đến gặp gỡ ta.
"Không sao, Cậu Thiên, để tôi đi trước, tôi sẽ đưa ngài đến chỗ của Cao Thương Mặc"
Chàng trai trẻ vội vàng nói.