Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tên béo hung hãn nhìn Hoàng Thiên hừ lạnh một tiếng nói, đồng thời đưa thuộc hạ của mình đi lên. 

Hoàng Thiên cảm thấy hai chân đã sưng tấy đến không tưởng rồi, thân thể cũng lung lay, dưới tình huống như thế này, làm sao mà địch được với đối phương? 

Nghĩ muốn lên xe chạy, cũng là không có khả năng, trước sau đều có xe chặn lại. 

Nghĩ thế, Hoàng Thiên bèn nói với tên béo hung hãn kia: "Tao cũng không quan tâm mày nhận tiền tài của ai, hắn ra bao nhiêu, tạo ra giá gấp đôi." 

"Ya. Vẫn còn rất hào phóng đấy. Ha ha, người kia đưa cho bọn tao bảy mươi triệu đấy, mày sẵn lòng trả một trăm bốn mươi triệu không?" 

Tên béo hung hãn kia cười lạnh một trận. 

Hoàng Thiên cũng hạn hán lời, một trăm bốn mươi triệu Việt Nam đồng, cũng 

tính là tiền à? 

"Có thể mày không biết tao là ai." 

Hoàng Thiên nói với tên béo hung hão kia. 

"Ha ha, quả thật không biết mày là ai, nhưng đúng là tao biết mày đắc tội với kim chủ của bọn tao, vậy thì chắc chắn mày cũng không phải là người thường đi." 

Tên béo hung hãn ha ha cười một trận. 

Hắn nói một phen, Hoàng Thiên lập tức ý thức được. Làm loạn không thành, nên nhà họ Đường làm ra loại chuyện này? 

Chẳng qua hiện nay Hoàng Thiên cũng không nghĩ nhiều như vậy, hảo hán. không sợ bị lỗ trước mắt, hiện tại hai chân đều đã đứng dậy không nổi, chỉ có thể trước tiên qua được cửa này rồi tính tiếp. 

"Tao đồng ý đưa ra một trăm bốn mươi triệu Việt Nam đồng. Bọn mày nói cho tạo là ai thuế bọn mày" 

Hoàng Thiên nói. 

"Ha ha ha, làm gì cũng có luật lệ, cũng không thể vì mày ra giá gấp đôi mà tao đưa kim chủ đi bán đúng không? Như vậy sau này bọn tao phải làm sao mà bưng 

bít?" 

Tên béo hung hãn ha ha cười. 

"Ba trăm năm mươi triệu VNĐ) 

Hoàng Thiên nói thẳng. 

Tức khắc, tên béo hung hãn mắt sáng hẳn lên, hắn lung lay rồi. 

Bảy mươi triệu VNĐ đã làm rồi, hiện tại đưa ra ba trăm năm mươi triệu VNĐ, hắn làm sao có thể không lung lay? 

"Lời này là thật sao?" 

Tên béo hung hãn rõ ràng rất xúc động, không yên tâm mà hỏi lại Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nhìn qua là biết rõ rồi, nhóm người này, cũng đủ tệ, chỉ cần ba trăm năm mươi triệu VNĐ liền động lòng thành cái dạng này. 

"Đương nhiên, bọn mày bây giờ có thể theo tao đến ngân hàng lấy tiền." 

Hoàng Thiên nói với tên béo hung hãn kia. 

"Thế thì không được rồi, đến được ngân hàng, mày kêu cứu thì phải làm sao?" 

Tên béo hung hãn cảnh giác mà nhìn Hoàng Thiên nói. 

"Không đâu, chỉ cần bọn mày nói cho tao là ai phải tới, tạo tuyệt đối không làm khó bọn mày" 

Hoàng Thiên trầm giọng nói. 

Tên béo hung hãn lo lắng một chút, sau đó hung tợn mà nói: "Được thôi, mày ngàn vạn lần đừng đùa giỡn tao! Cho dù bắt mấy anh em bọn tao, đồng bọn của bọn tao cũng sẽ không bỏ qua mày đâu, cả người nhà của mày cũng đừng hòng sống!" 

Hoàng Thiên nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia sáng. 

Anh ghét nhất là bị kẻ khác dọa dẫm, huống hồ đem cả người nhà ra dọa dẫm. 

"Đi, đi ngân hàng" 

Tên béo hung hãn dùng giọng nói mang tính mệnh lệnh nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên tạm thời đành nuốt cơn giận này xuống, anh cảm thấy chân của mình. Dường như dần dần khôi phục, đã không còn mềm yếu vô lực như trước. 

Chẳng qua trong trường hợp này không nắm chắc được phần thắng, Hoàng Thiên càng đồng ý lấy tiền xử lý bọn người này trước. 

Tên béo hung hãn mang theo hai thuộc hạ, lên xe của Hoàng Thiên. 

Còn lại hai người, đều lái một chiếc xe đi theo xe Hoàng Thiên. Hướng đến ngân hàng mà đi. 

Hiện tại Hoàng Thiên đã không thể tự lái xe được nữa, hai chân anh vẫn đang 

vô lực và tê dại. 

Thấy Hoàng Thiên không thể tự lái xe được, tên béo hung hãn chủ động ngồi vào ghế lái, lái xe thay cho Hoàng Thiên. 

"Ngài Thiên à, ngài ngồi cho vững vào nha, tôi lái xe tốc độ vô cùng nhanh đó" 

Tên béo hung hãn cười đùa nói với Hoàng Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ khiêu khích. 

Hoàng Thiên không mấy để ý tới lời nói của tên nhãi nhép này, đối với một nhân vật nhỏ như hắn ta, Hoàng Thiên không cần phải bận tâm đến hắn. 

Bây giờ anh chỉ muốn đợi cho đôi chân của mình bớt tê dại đi, rồi mới tính tới chuyện dọn dẹp mấy tên cặn bã này. 

Vừa nãy khi anh bị xe tông vào một phát đó, quả thật khá là nghiêm trọng. 

Hoàng Thiên trước đây chưa bao giờ chịu tổn thất lớn như vậy. 

"Có chuyện gì sao ngài Thiên, vẫn còn đang bực tức chuyện khi nãy à? Ha ha ha, ngài nên cảm thấy may mắn mới phải chứ. Nếu không phải ngài chịu ra cái giá ba trăm năm mươi triệu VNĐ đó thì khi nãy anh em chúng tôi đã sớm lấy cái mạng của ngài rồi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK