Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Thiên nhìn thấy thế, cảm giác tên Phó Đoan này nhất định đang ở đây, thể là anh lặng lẽ đi theo, rất nhanh đã lên tới tầng ba. 

Nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi dẫn Phi Ba đến trước của một phòng làm việc, sau đó đẩy cửa đẻ Phi Ba đi vào. 

Hoàng Thiên cất bước đi tới, rất nhanh anh đã tới gần đàn ông trẻ tuổi mặc vest. 

“Thưa ngài, chỗ này là văn phòng làm việc của ông chủ chúng tôi, có phải là anh đã đi nhầm rồi không?” 

Người đàn ông trẻ tuổi khá lịch sự duỗi cánh tay ra ngăn cản Hoàng Thiên. 

“Không đi nhầm, tôi đến để tìm ông chủ của các người” Hoàng Thiên nói xong thì muốn đi vào trong văn phòng. 

Người đàn ông trẻ tuổi mặc vest thấy vậy thì khẩn trương, làm sao anh ta có thể để Hoàng Thiên cứ xông vào như thế?” 

“Thưa ngài, xin hỏi là anh có quen biết với ông chủ của chúng tôi sao? Anh có hẹn trước không?” 

Sắc mặt người đàn ông trẻ tuổi mặc vest có chút khó coi, lạnh lùng hỏi Hoàng Thiên. 

Nếu như là đến để gây sự, vậy thì anh ta sẽ lập tức hành động. 

Hoàng Thiên nghe xong thì cạn lời, thầm nghĩ cái tên Phó Đoan này thật biết giả vờ, muốn gặp hắn mà còn phải hẹn trước? Không biết hắn cho rằng mình là ai nữa. 

“Ông chủ của các người thật trâu bò nha, muốn gặp hắn còn phải hẹn trước sao?” 

Hoàng Thiên lạnh lùng cười một tiếng, hỏi người đàn ông trẻ tuổi mặc vest. 

Vẻ mặt người đàn ông trẻ tuổi mặc vest đen lại, nói: “Xem ra là anh không có hẹn trước? Vậy thì thật xin lỗi, ông chủ của chúng tôi không gặp anh, xin hãy rời khỏi chỗ này” 

Hoàng Thiên làm gì có tâm trạng dây dưa lằng nhằng với thằng nhóc này, lúc này anh không thèm để ý đến anh ta mà trực tiếp mở cửa bước vào. 

“Mẹ nó, đứng lại!” 

Người đàn ông trẻ tuổi mặc vest lập tức nổi giận, quát lên một tiếng, muốn kéo Hoàng Thiên lại. 

Hoàng Thiên chả thèm nhìn anh ta, anh nhấc chân một cái để anh ta bay ra ngoài. 

Sau đó Hoàng Thiên đẩy cửa văn phòng ra, cất bước đi vào. 

Bên trong phòng vẫn có thể nghe thấy động tĩnh ở ngoài cửa, Phó Đoan ở bên trong sững sờ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, trong cặp mắt lóe lên tia sáng lạnh lùng. 

Phi Ba đang đứng ở trước mặt Phó Đoan, hai chân thằng nhóc này run rẩy, bị dọa cho sợ mất mật. 

“Mày là ai? Tại sao lại xông vào phòng làm việc của tao?” Phó Đoan ngồi im ở đó, trầm giọng hởi Hoàng Thiên. “Phó Đoan, thằng nhãi này đến để quấy rối đó!”. Người đàn ông mặc vest vừa bị đạp xông tới, báo cáo với Phó Đoan. 

ha 

Phó Đoan nhíu mày, trừng mắt nhìn Hoàng Thiên nói: “Nhóc con, đừng nói là mày không biết Phó Đoan tao là ai đấy nhá! Dám đến gây chuyện, mày cảm thấy sống quá đủ rồi à?”. 

Thấy bộ dạng phách lối này của Phó Đoan, Hoàng Thiên thật sự buồn cười. 

Đầu năm nay có phải mọi người đều thích giả vờ, coi chính mình như là một nhân vật lớn. 

“Tên đầu trọc, hôm nay tao đến đây là vì muốn tìm mày hỏi cho rõ ràng.” Hoàng Thiên kéo một cái 

Cái người đàn ông mặc vest kia tức để đầu xì khói, nhưng mà anh ta đã được lĩnh giáo thân thủ của Hoàng Thiên, biết nếu ra tay với Hoàng Thiên là tự rước lấy khổ, cho nên anh ta chỉ có thể tức xì khói mà không có chỗ xả. 

Lúc này Phó Đoạn đang đánh giá Hoàng Thiên, hắn cũng phát hiện người ở trước mặt này không giống bình thường, chắc chắn không phải là một nhân vật bình thường. 

“Được, nhưng trước hết mày phải nói cho tao biết, mày là ai?” Phó Đoan nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, hung ác nói. “Tao tên là Hoàng Thiên, chắc là mày đã từng nghe qua rồi nhỉ?” Hoàng Thiên cũng không giấu diếm con hàng này, trực tiếp giới thiệu” “Cái gì?” 

Phó Đoan kinh ngạc kêu lên một tiếng, giật mình bật dậy, nhìn Hoàng Thiên như là nhìn thấy Diêm Vương vậy. 

Mặc dù cái tên này rất bình thường, có khả năng có rất nhiều người trùng tên, nhưng ai đảm bảo vệ trước mặt này có phải là Hoàng Thiên chân chính không. 

Nhỡ đâu là gia chủ của nhà họ Hoàng, như vậy là bốc cứt rồi. 

Và ông trời không để Phó Đoạn thất vọng, quả thực chính là gia chủ nhà hoi Hoàng đặc biệt đến đây tìm hắn. 

“Mày, mày là gia chủ của nhà họ Hoàng, Hoàng Thiên?” Phó Đoan lắp bắp nói, không dám tin nhìn Hoàng Thiên 

Hắn nghĩ mãi mà không ra, tại sao Hoàng Thiên lại đến tìm tận đến đầu hắn, hắn không có để bại lộ nha. 

Nhìn thấy Phó Đoan bị dọa thành cái dạng này, Hoàng Thiên vẫy tay với ông ta, nói: “Ônh đừng có kích động, ngồi xuống trước đã”. 

“Không không không, có gia chủ nhà họ Hoàng ở đây, làm sao tôi dám ngồi được.” 

Thái độ của Phó Đoan lập tức trở nên khiêm tốn, ông ta thực sự sợ hãi Hoàng Thiên. 

Về phần trộm cây giống của Hoàng Thiên, hắn cũng ôm tâm lý may rủi, Phó Đoan cho rằng hành động của mình trời không biết quỷ không hay. 

Thế nhưng Hoàng Thiên đã tìm đến chỗ hắn nhanh như vậy, hắn sợ hãi. 

“Bảo ông ngồi thì mày cứ ngồi, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì?” Hoàng Thiên trừng mắt khiển trách Phó Đoan. “Vâng, cậu Thiên, tôi sẽ gọi người mang đồ ăn hoa quả đến cho cậu”. Phó Đoan nói, sau đó liếc nhìn người đàn ông mặc vest một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK