Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Vũ Thanh cũng cảm thấy sốt ruột. 

Hai thành viên trong nhóm của anh ta còn chưa biết sống chết ra sao, anh ta làm sao có thể không nóng lòng? 

ông ba Ninh lau vết máu dính trên khóe miệng, nhìn Vũ Thanh nói: “Được được được, mày là chân tay của Hoàng Thiên sao? Tao còn chưa dậy nổi, xem mày đã làm tao ra nông nỗi này”. 

Vũ Thanh khôn còn gì để nói, còn loại lưu manh nào mà anh ta chưa từng gặp qua chứ? Huống hồ lại là một lão già như ông ba Ninh. 

Bốp bốp! 

Vũ Thanh tức giận tát vào mặt ông ba Ninh một cái rất mạnh, khiến Ninh Tam đang ngồi dưới đất máu me be bét khắp miệng, hai mắt ông ta gần như co quắp lại. 

“Vẫn còn dám già mồm à? Ông nói có thể khiến ông như thế nào? Tôi sẽ cho ông như vậy? 

Vũ Thanh vừa nói vừa tát thêm vào cái nữa. 

ông ba Ninh làm sao có thể chịu được đau khổ chứ? Ngày trước đã bị Hoàng Thiên đánh cho một trận không hề nhẹ, bây giờ lại bị đánh cho ra nông nỗi này, ông ta dường như sắp phát điên. 

“Chúng mày đợi đấy, đợi tạo đấy.” 

ông ba Ninh không biết phải nói như thế nào, một mình lẩm bẩm. 

“Đợi ông bị tê liệt” 

Vũ Thanh tức giận nói, anh ta không hề nghĩ nhiều, lại là một cái tát vào miệng. 

Phịch! 

ông ba Ninh không chịu đựng nổi nữa, ông ta ngất lịm đi, giống như một con chó chết nằm trên mặt đất. 

“Dậy đi, đừng có giá chết” 

Vũ Thanh nhấc ông ba Ninh dậy, đơn giản như nhức một con gà con. 

ông ba Ninh cảm thấy sống không bằng chết, ông ta nhận ra bản thân mình thật xui xẻo, vốn dĩ ông ta theo Đường Vạn Hải và Đường Dõa Họa đến thành phố Bắc Ninh là để dạo chơi, không ngờ lại bị đánh ra nông nỗi này. 

“Tôi phục rồi, phục rồi vẫn chưa được sao?” 

ông ba Ninh có thể đã quen với việc cậy thế bắt nạt người khác rồi, bây giờ lại bị hành hạ như một con chó, vẫn không quên gào lên một tiếng. 

Bốp! 

Vũ Thanh không tin ông ta nói liền vung tay tát mạnh vào mặt ông ta. 

Bởi vì anh ta đang nắm chặt cổ áo của ông ba Ninh, vì vậy ông ba Ninh không thể ngã xuống, đành phải khổ sở chịu đựng. 

Nhìn thấy ông ba Ninh khổ sở như vậy, Hoàng Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, 

anh cũng không bảo Vũ Thanh bỏ tay xuống, dù cho lão già này có bị đánh chết cũng không có vấn đề gì cả, coi như để trút giận. 

Nhưng ông ba Ninh không hề ngốc, ông ta nhìn ra rồi, Hoàng Thiên mang theo người này, dường như có phần độc ác hơn Hoàng Thiên. 

Nếu không may có thể sẽ bị đánh chết ở đây, ông ba Ninh sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như vậy nữa, ông ta là một người rất gian xảo. 

“Đừng đánh nữa, tôi phục thật rồi, cậu Thiên, cậu, cậu muốn gì cứ nói thẳng ra đi." 

ông ba Ninh gần như tắt thở, cuối cùng cũng chịu khuất phục” 

“Đường Quốc Long đang ở đâu?” 

Hoàng Thiên không hề phí lời với ông ba Ninh, hỏi trực tiếp vào vấn đề. 

Nghe xong, ông ba Ninh lặng người. 

Hoàng Thiên biết đến Đường Quốc Long, đây là điều mà ông ta không hề nghĩ tới. 

“Cậu Thiên, sao cậu lại biết người đứng đầu dòng họ nhà chúng tôi?” ông ba Ninh ngạc nhiên hỏi. 

Bốp! 

Hoàng Thiên cho ông ba Ninh một cái bạt tai rồi nói: “Hỏi cái gì thì ông trả lời cái đó đi, chết tiệt nhà ông ở đâu ra nhiều lời như vậy?” 

Nhìn thấy trong ánh mắt Hoàng Thiên đầy sự hung dữ, ông ba Ninh sợ đến mức toàn thân run bần bật, vội vàng nói: “Vâng vâng vâng, cậu Thiên dạy bảo chí phải, tôi nói, tôi sẽ nói hết” 

“Đường Quốc Long đã mang theo người đi rồi, bảo tôi ở lại đây để truyền nước, tìm một nơi an toàn để từ từ điều trị cho con trai và cháu trai của ông ta” 

Nói xong, ông ba Ninh lau mồ hôi, sợ hãi nhìn qua Hoàng Thiên và Vũ Thanh, lo lắng vì sợ bị đánh. 

“Ra đây, dẫn tôi đi tìm Đường Quốc Long”. 

Hoàng Thiên túm lấy cổ áo ông ba Ninh, rồi kéo ông ta đi ra. 

ông ba Ninh chỉ còn cách nghe theo, đi theo Hoàng Thiên và Vũ Thanh đi ra ngoài. 

Những người còn lại trong quán đều sững sờ, bọn họ có người biết đến Hoàng Thiên nhưng họ cũng đều không biết Hoàng Thiên đã xảy ra chuyện gì và tại sao hôm nay anh lại tức giận đến như vậy. 

Sau khi ra đến bên ngoài, Hoàng Thiên cho ông ba Ninh ngồi ở ghế phía sau, để cho Vũ Thanh trông chừng ông ta, sau đó Hoàng Thiên lái xe rời khỏi nơi đây. 

Đi theo sự chỉ dẫn của ông ba Ninh, Hoàng Thiên lái xe đến một trang viên ở ngoại thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK