Hoàng Thiên nói thẳng không hề vòng vo cùng Alex John chút nào. Alex John vừa nghe lập tức trừng to mắt.
Blood spirit sapling - Cây giống huyết linh, là vật mà anh yêu thích nhất, còn muốn
nhờ vào nó để kiếm tiền, phát tài ấy vậy mà.
Chỉ là đáng tiếc, Phó Đoàn làm việc không hiệu quả, lại chỉ trộm có một cây giống rất nhỏ về.
Thấy Hoàng Thiên đi sang muốn đòi giống cây về, Alex John ngay tức khắc đoán được thân phận của Hoàng Thiên. Dẫu sao trước kia Phó Đoan đã nói qua cho Alex John biết những Blood spirit sapling - Cây Giống Huyết Linh đó thuộc về một người tên là Hoàng Thiên, hơn nữa cái người tên Hoàng Thiên là một nhân vật không dễ chọc.
“Nếu như tôi đoán không làm thì cậu chính là Hoàng Thiên đúng không?"
Alex John lãnh khốc cười một cái vừa nhìn Hoàng Thiên vừa hỏi.
Hoàng Thiên cũng có chút bất ngờ, thật không ngờ đến Alex John cái gã này chỉ
một lúc lại có thể đoán được anh là ai.
Hoàng Thiên hỏi Alex John.
“Anh biết tôi?"
“Ha ha ha, từng nghe qua, có vẻ như cậu rất lợi hại, thật là như vậy sao?"
Alex John cười to haha một trận, ở trước mặt Hoàng Thiên cực kì hỗn xược.
Hoàng Thiên thật sự nhìn không quen thứ mặt mũi như thế, anh lạnh giọng nói: “Nếu anh đã biết tôi vậy cùng tôi đi một chuyến tôi không muốn ở đây xử lý anh."
“Xử lý tôi? Ha ha, cậu có bản lĩnh đó không? Hoàng Thiên, tôi biết cậu tìm tôi là vì chuyện gì, tôi còn biết được có người ra giá mua tôi, cái người ra giá mua tôi đó, tôi nhất định không để hắn ta sống yên đâu"
Alex John nheo mắt, tà ác uy hiếp Hoàng Thiên, sau đó lại chừng mắt Phó Đoan một cái.
Phó Đoan bị chừng đến mức trong lòng đều đang hoảng sợ, anh biết Alex John đã ghi thù anh rồi, lần này phiền phức lớn rồi đây.
“Hôi, cậu gọi là Hoàng Thiên phải không? Như thế nào, cậu còn giám ở đây tìm ngài Alex John để gây sự sao? Còn muốn đem ngài ấy đi, cậu hỏi qua Thang Cảnh Khoan tôi có đồng ý hay không chưa?"
Thang Cảnh Khoan so với Alex John còn ngang ngược hơn, hắn ta nhắm vào Hoàng Thiên trừng mắt giận dữ quát.
Hoàng Thiên thấy tình trạng như vậy, anh thật sự triệt để phiền rồi.
Anh lạnh giọng nói với Thang Cảnh Khoan: “Ông chủ Cảnh Khoan, việc này không liên quan đến anh, anh tốt nhất là đừng xía vào chuyện này. Nhưng nếu anh nhất định phải xía vào giúp Alex John thì tôi cũng không để ý xử lý luôn anh đâu"
“Mẹ kiếp, được lắm họ Hoàng kia, không biết mày có tài cán gì mà dám nói như thế với tao, xem ra hôm nay mày không muốn rời khỏi nơi này rồi!"
Thang Cảnh Khoan trợn to hai mắt, sau khi uy hiếp Hoàng Thiên liền lấy ra máy liên lạc.
"Thuận Tử, mang người tới đây, tôi đang ở đấu trường".
Thang Cảnh Khoan gọi ai đó trên máy bộ đàm, và gọi người của mình đến, sẵn sàng đối mặt với Hoàng Thiên .
Ngay khi Thang Cảnh Khoan gọi cấp dưới của mình đến, khuôn mặt Alex John lộ rõ vẻ tự hào.
Theo ông ta nhìn thấy, ông chủ ở đây, Thang Cảnh Khoan, là một nhân vật rất
mạnh. Chỉ cần Thang Cảnh Khoan đứng bên cạnh giúp anh, thì không ai có thể lay chuyến được anh.
Ngay khi Hoàng Thiên nhìn thấy Thang Cảnh Khoan quyết tâm chống lại mình, anh không thể không đánh anh ta lên.
Một lời tốt khó mà thuyết phục được cái thứ chết tiệt kia, vì Thang Cảnh Khoan không biết gì, thì Hoàng Thiên cũng không khách sáo lắm.
"Đừng tưởng rằng họ Thang có thể giữ được người, đi theo ta!"
Hoàng Thiên tiến lên nắm lấy Alex John cổ áo, chuẩn bị cùng hàng hóa rời đi.
Thang Cảnh Khoan làm sao có thể đồng ý? Tên này trừng mắt, lập tức chặn đường
Đây cũng là điều mà Hoàng Thiên mong đợi, anh đã dự đoán là Đường Kính Ngôn sẽ không từ bỏ.
"Mẹ kiếp, dám tự tung tự tác trên địa bàn họ Thang nhà ta, ngươi phát triển mấy
cái đầu vậy?"
"Bây giờ buông anh Alex John ra, tao chỉ đánh gãy một cái đùi chó của ngươi, nếu không, tạo sẽ để mày chết ở đây!"
Thang Cảnh Khoan chỉ vào Hoàng Thiên và hét lên. Bộ dạng hắn lúc này như ăn chắc Hoàng Thiên.
Bùm!