Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên sững sờ một chút, nhìn lên nhìn xuống Hoàng Thiên rất nhiều, cuối cùng hai mắt híp lại. 

"Nhìn đủ chưa? Nói cho tôi biết anh là ai, để xíu tôi còn biết cho người đưa 

anh về." 

Hoàng Thiên lúc này nắm hai tay, bình tĩnh hỏi người thanh niên. 

Dựa vào cảm giác của mình, Hoàng Thiên biết người thanh niên trước mặt này hẳn là một người có thân phận 

Còn cả chiếc xe Bentley, một nhân vật như vậy, thành phố Bắc Ninh rất hiếm.. 

Nhưng mà, anh ở Bắc Ninh lâu như vậy, cũng chưa từng nghe nói qua một người như vậy, cho nên Hoàng Thiên cảm thấy người này không phải đến từ Bắc 

Ninh. 

Thanh niên nhìn Hoàng Thiên một cái, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt. 

Trong lòng suy nghĩ quá đúng tai nghe không bằng tận mắt thấy, đều nói Hoàng Thiên này lợi hại cỡ nào, hôm nay mới thấy chẳng qua cũng chỉ có thế thôi. 

Ăn mặc lôi thôi và trông như một người bình thường, liệu đây có phải là gia chủ nhà họ Hoàng? 

Thiếu niên trong lòng khinh thường nhìn Hoàng Thiên, nhưng lại không nói ra, ngoài mặt vẫn là cho qua. 

"Tôi tên là Đường Doãn Hạo, con trai nhà họ Đường ở Thanh Hóa" 

Đường Doãn Hạo ưỡn ngực, kiêu ngạo tự giới thiệu. 

Trong lòng Hoàng Thiên như có điều suy nghĩ, chẳng trách tên nhóc này kiêu 

ngạo như vậy, bạn gái Nhạc Mi của anh ta lại càng điên cuồng, náo loạn cả nửa 

ngày trời thì ra là con cháu nhà họ Đường ở Thanh Hóa. 

Người nhà họ Đường ở Thanh Hóa, Hoàng Thiên vẫn nghe nói qua, biết đó là một dòng họ lớn, ở cả Việt Nam này thực lực cũng đủ cường mạnh, đúng chuẩn một dòng họ lớn hàng đầu. 

Nhưng so với nhà họ Hoàng ở Hà Nội, nhà họ Đường ở Thanh Hóa còn non 

và xanh lắm. 

YA 

Ngay cả Hoàng Thiên cũng không ngờ rằng con trai của nhà họ Đường ở Thanh Hóa lại đến thành phố cấp ba như thành phố Bắc Ninh, lại biết anh là người đứng đầu nhà họ Hoàng rồi lại còn dám đến gây rối. 

"Người nhà họ Đường ở Thanh Hóa, tôi có nghe nói qua, cậu chủ Hạo, anh đã chỉ thị cho bạn gái đến gây rối với tôi sao?" 

Hoàng Thiên hỏi Đường Doãn Hạo. 

Đường Doãn Hạo khẽ cười nói: "Đừng nói chuyện khó nghe vậy chứ, chỉ thị là có ý gì? Cô ấy là thay mặt tôi đến đây để thông báo chút, cái vị trí này đã được Đường Doãn Hạo tôi nhìn trúng rồi, muốn xây dựng công ty chi nhánh ở đây, cho nên anh phải lập tức dừng công việc và nhường mảnh đất này lại, về phần thiệt hại, tôi có thể đền bù cho anh." 

Lời này quá kiêu ngạo, ai nghe được cũng sẽ tức giận, huống chi Hoàng 

Thiên? 

Mọi việc phải có trước có sau, Hoàng Thiên mua đất này rồi, xây dựng trụ sở dược phẩm cũng đã bắt đầu, có lý do gì mà giao cho người khác? 

Đường Doãn Hạo này, thật không biết họ của mình là gì đúng không? 

Hoàng Thiên nghĩ thầm, nhìn chằm chằm Đường Doãn Hạo đứng trước mặt, cười lạnh nói: "Cậu chủ Hạo, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, anh bị não tàn đúng không?" 

"Cái gì? Anh dám nói lại lần nữa hay không?" 

Đường Doãn Hạo trừng mắt, bị lời nói của Hoàng Thiên chọc tức. 

"Tôi nói anh có phải não tàn không" 

Hoàng Thiên sao có thể quan tâm đến thứ này. Lặp lại câu nói đó một lần nữa. 

"Thằng quách con, dám nói chuyện với tao như thế này" 

Đường Doãn Hạo trợn mắt nói, bây giờ hắn ta không bình tĩnh như vậy nữa, trong lòng rất tức giận. 

Ở Thanh Hóa, quyền lực của nhà họ Đường rất lớn mạnh, cho dù nhìn trên phạm vi cả nước, họ Đường cũng cực kỳ hùng mạnh. 

Mặc dù nhà họ Hoàng là dòng họ giàu có số một tại Việt Nam, nhưng trong lòng Đường Doãn Hạo chưa bao giờ sợ hãi nhà họ Hoàng, huống chi Hoàng Thiên, gia chủ mới, hắn ta càng không coi ra gì. 

Nhìn thấy Hoàng Thiên dám nói lời này với hắn ta, hắn ta làm sao chịu được? 

"Cậu chủ Hạo, não bị tàn thì nhanh đi bệnh viện kiểm tra đi, đừng giống như một con chó điên đi của bạy cắn bậy, không sợ xấu hổ gia đình sao?" 

Hoàng Thiên cười lạnh một tiếng, lại mỉa mai Đường Doãn Hạo. 

"Được rồi, tốt lắm Hoàng Thiên, ý của mày là muốn nói cho tao biết mày sẽ 

không từ bỏ mảnh đất này sao? Tao nói cho mày biết, tao nhất định phải mở công ty ở Thành phố Bắc Ninh, mảnh đất này, tao nhất định lấy cho bằng được, nếu mày thức thời thì nhường mảnh đất này ra cho tao, tao còn thương tình đền 

bù thiệt hại cho mày, nếu không thức thời, mày không những phải nhường mà tiền 

tổn thất còn phải tự mình chịu lấy” 

Đường Doãn Hạo rất độc đoán, mắng Hoàng Thiên như ra lệnh. 

Sau khi nghe những lời này sắc mặt Hoàng Thiên tối sầm lại. 

Sự nhẫn nại của anh cũng có hạn, Đường Doãn Hạo này quá kiêu ngạo, bất 

cần đời, anh sao có thể để hắn ta muốn làm gì làm nói gì nói chứ. 

"Được rồi, đừng la hét trước mặt tao, nếu mày cảm thấy có khả năng cưỡi trên đầu tao, thì cứ thoải mái mà thể hiện bản lĩnh của mày đi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK