Trương Lan Phượng cực kỳ đắc ý nói.
Lâm Ngọc An cũng dở khóc dở cười.
Trương Lan Phượng sau khi bình tĩnh lại, còn sợ Lâm Ngọc An hối hận đòi lọ mỹ phẩm lại, liền vội vàng bước ra khỏi cửa.
“Hoàng Thiên, anh còn nữa không vậy? Em muốn có một lọ”
Lúc này Lâm Ngọc An đánh tiếng với Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên biết vợ mình khao khát món đồ này biết bao nhiêu, lúc này hờ hững cười nói: “Còn, bây giờ anh đi lấy cho em”
“Cảm ơn ông xã”
Lâm Ngọc An vui vẻ ôn Hoàng Thiên rồi hôn một cái.
Hoàng Thiên là một người cuồng vợ, vì để Lâm Ngọc An không bứt rứt, anh lại ra khỏi nhà đến tổng bộ điều chế, lấy cho vợ kem dưỡng da Thanh Linh.
Nhưng sau khi Trương Lan Phượng rời khỏi, bà ta không hề trở về nhà mà vội vã gọi điện thoại cho chị em bạn dì của mình.
Sự việc này, đối với bà ta mà nói thật sự là chuyện vui lớn nhất đời người, hơn nữa bà
ta rất thích khoe khoang, nhất định phải để cho những người bà ta quen biết đều nhìn thấy sự trẻ đẹp này của mình.
Mấy người phụ nữ tụ họp ở một nhà hàng rất nhanh chóng.
Bình thường bọn họ cùng nhau ăn cơm tán gẫu, lần lượt mời nhau, lần này đến lượt Trương Lan Phượng mời, mục đích chính đương nhiên là để khoe khoang.
Ba người phụ nữ trung niên. Đều là bạn tốt của Trương Lan Phượng. Trong đó có một người con đem theo cả con gái của mình đi cùng.
Lúc họ nhìn thấy Trương Lan Phượng lại như cải lão hoàn đồng, nhìn có vẻ chỉ ba mươi tuổi, ai nấy cũng đều sững sờ.
“Lan Phượng à, chị ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ à?”
Vương Dung với vẻ mặt vô vùng kinh ngạc, hỏi Trương Lan Phượng.
Trương Lan Phượng là vì để họ ngạc nhiên ngưỡng mộ, lúc này mới ung dung đáp: “Ha ha, gương mặt phẫu thuật thẩm mỹ, tự nhiên được như thế này sao?”
Vương Dung và hai người phụ nữ còn lại nghe vậy, lại tỉ mỉ nhìn gương mặt của
Trương Lan Phượng. Tất cả đều kết luận rằng, Trương Lan Phượng tuyệt đối không hề phẫu thuật thẩm mỹ, nếu không sẽ rất dễ nhận ra, gương mặt đã tiêm Hyaluronic Acid sẽ căng cứng, biểu cảm cũng trở nên cứng đờ.
Nhưng Trương Lan Phượng không phải như vậy, gương mặt của bà ta hoàn toàn là tự nhiên, hoàn toàn không hề có phẫu thuật thẩm mỹ.
"Lan Phượng, sao cô có thể trở nên trẻ đẹp như vậy? Nhìn cô trông có vẻ chỉ trông
khoảng ba mươi tuổi, trẻ hơn tận mười tuổi!" Một người phụ nữ hiếu kì hỏi Trương Lan Phượng, hơ nữa còn vô cùng ghen tị, ngưỡng mộ.
Trương Lan Phượng cười nói: "Cái này, tôi tạm thời không thể nói cho các cô được, đợi đến khi tôi ngày càng trẻ đẹp, tôi sẽ chia sẻ cho các cô sau"
Nhìn thấy Trương Lan Phượng thừa nước đục thả câu như vậy, Vương Dung bọn họ còn có thể từ bỏ như thế nào? Bọn họ đều muốn biết Trương Lan Phượng rốt cuộc là làm như thế nào để có thể trở nên trẻ đẹp như vậy?
"Lan Phượng, cô như vậy là không được rồi, chúng ta là chị em biết bao nhiêu năm rồi, cô vẫn còn giấu chúng tôi như vậy sao?"
"Đúng rồi đấy Lan Phượng, có đồ tốt thì phải nên đem ra chia sẻ cho chị em chứ, sao cô lại độc chiếm cho mình thôi chứ?"
"Mau nói cho chúng tôi biết đi, rốt cuộc là như thế nào vậy? Chúng tôi cũng muốn trở nên trẻ đẹp"
Mấy người phụ nữ người này thì nói một lời, người kia thì nói một câu, nóng lòng mong muốn nghe câu trả lời nên cứ ép Trương Lan Phượng ngồi ở đó để hỏi.
Lòng chuộng hư vinh của Trương Lan Phượng đã đến mức vô cùng thỏa mãn, nhìn.
thấy những người bạn thân của mình đang nhìn bà ta với dáng vẻ vô cùng mong chờ, bà ta vô cùng đắc ý.
"Hì hì, thật sự là không tiện nói mà, mọi người đừng hỏi nữa được không"
Trương Lan Phượng chẳng muốn trêu người bọn họ nữa, lúc này nói một cách bí ẩn.
"Lan Phượng, cô cứ như thế này thì thật chẳng có thú vị gì, đây không phải là đang cố tình khiến tụi tôi cảm thấy ngứa ngáy khó chịu hay sao? Cô đã trở nên trẻ hơn rồi. Cô cũng nên giúp chúng tôi có phải không?"
Vương Dung gương mặt tỏ vẻ không vui, nói với Trương Lan Phượng.
Con gái của bà ta là Tô Ảnh Di cũng mở miệng nói: "Dì Phượng, dì mau nói đi, dì xem mẹ con đã nóng lòng tới mức nào rồi"