Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô đừng suy nghĩ bậy bạ nữa, tôi sẽ đưa cô ra ngoài, sau đó chữa lành vết thương trên hai tay cô” 

Hoàng Thiên nói với Fini. 

“Cậu Thiên, tại anh anh lại đối xử với tôi tốt như vậy? Tôi là em gái của Migfis, là kẻ thù của anh đó! Có lẽ sau này có cơ hội, tôi vẫn sẽ giết anh để báo thù cho anh trai tôi” 

Fini ngạc nhiên nhìn Hoàng Thiên, cô ta thành thật nói hết suy nghĩ trong lòng ra. 

Hoàng Thiên nghe xong thì mỉm cười, nói với cô ta: “Bởi vì vừa nãy cô đã cứu tôi một lần, nếu không thì khuôn mặt này của tôi đã bị hủy rồi, về phần cô muốn trả thù, tôi vẫn giữ nguyên câu nói kia, cô có thể đến tìm tôi báo thù bất cứ lúc này, điều này không có vấn đề gì? 

Fini nghe xong thit hoàn toàn không nói được gì nữa. 

Hoàng Thiên quá thản nhiên, không hề sợ hãi một chút nào, ân oán rõ ràng, đúng là 

một người đàn ông. 

Trong nhất thời, Fini vô cùng kính nể Hoàng Thiên, rất yêu thích người đàn ông Việt Nam này. 

Nhìn thấy vẻ mặt sùng bái của Fini, Hoàng Thiên không hề đắc ý tự mãn, lúc này anh kéo Fini đến bờ sông ngầm. 

Vũ Thanh đã làm tốt công tác chuẩn bị, Ưng Đen và Cóc Đen cũng đều chuẩn bị xong công tác xuống nước. 

“Cậu chủ, tôi xuống nước trước, mọi người phải cẩn thận, một khi xuống nước là không có đường rút lui đâu” 

Vũ Thanh nhắc nhở Hoàng Thiên. 

“Cẩn thận một chút.” 

Hoàng Thiên đáp lại. 

Vũ Thanh đáp dừng, xoay người nhảy xuống dòng nước ngầm trước. 

“Cậu Thiên, chúng tôi xuống trước” 

Ưng Đen và Cóc Đen đồng thanh nói với Hoàng Thiên, sau đó cùng nhau nhảy xuống nước. 

Hoàng Thiên nhìn Fini, nói với cô ta: “Đi thôi, đi cùng với tôi” 

"Ừm." 

Fini gật đầu, theo Hoàng Thiên nhảy vào mạch nước ngầm. 

Nước sông ngầm lạnh lẽo khiến Hoàng Thiên cảm thấy ớn lạnh ngay khi vừa xuống nước. 

Dòng nước chảy không mạnh lắm, nhưng vì đám người Hoàng Thiên bơi ngược dòng, điều này làm tăng thêm độ khó cho việc bơi lội. 

Kỹ năng bơi của Fini không tệ, cũng không phải không chịu nổi như cô ta nói, lúc này cô ta theo sát Hoàng Thiên bơi về phía trước. 

Điểm sáng kia nhìn thì rất gần, nhưng khi bơi đến thì lại không hề gần. 

Bọn họ bơi về phía trước một trăm mét, cuối cùng cũng đến được điểm sáng. 

Hoàng Thiên có thể nhìn thấy rõ, phía trước là một bức tường tá, trên đó có một cái lỗ có đường hơn một mét, nước từ hồ bên ngoài chảy vào qua cái lỗ này, tạo thành mạch nước ngầm dưới lòng đất. 

Sau khi bơi vào cái lỗ này xong, Hoàng Thiên không thể thò đầu lên hít thở không khí được nữa, bởi vì đây là một đường hầm tự nhiên, có độ dốc rất lớn, chắc chắn là thông ra thế giới bên ngoài kia. 

Sau khi bơi hết cái đường hầm nước này là có thể rời khỏi không gian ngầm dưới đất 

này, Hoàng Thiên tràn đầy tự tin, ra sức bơi. 

Dòng nước đã yên tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng Hoàng Thiên quay đầu lại nhìn Fini đang bơi ếch theo phía sau, nhưng hình như thể lực của cô ta không thể chống đỡ nổi nữa, càng ngày càng tụt ở phía sau. 

Hoàng Thiên đành phải bơi chậm lại đợi cô ta. 

Bởi vì đang ở trong nước nên không có cách nào để trò chuyện cả, Hoàng Thiên không có cách nào cả, chỉ có thể đợi cô ta tới gần rồi nắm lấy một tay của cô ta. 

Fini cảm kích gật đầu với Hoàng Thiên, dưới sự dẫn đầu của Hoàng Thiên, bọn họ tiếp tục bơi ngược dòng. 

Nhìn về phía trước, đã không còn trông thấy bóng dáng của đám người Vũ Thanh, Ưng Đen và Cóc Đen nữa. Hoàng Thiên rất hài lòng, thể lực của đám người Vũ Thanh rất tốt, chưa từng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. 

Bơi trọn vẹn thêm nửa phút, Hoàng Thiên đã không thể nín thở được nữa. 

Nếu cứ tiếp tục bơi nữa thì sẽ không thể nhịn được mà hé miệng, nếu bị rót đầy một bụng nước, chắc chắn sẽ phải chết ở đây. 

Anh nhìn thoáng qua Fini ở bên cạnh, mặt cô bé này đã tải xanh, đã cạn kiệt sức lực. 

Không ổn, không biết còn bao xa nữa mới có thể ra khỏi đường hầm này! 

Trong lòng Hoàng Thiên nghĩ thầm không ổn, lúc này sinh tử chỉ có thể xem ý trời, anh hoàn toàn không thể khống chế được. 

Ở trước thiên nhiên rộng lớn, con người vẫn quá nhỏ bé, hiện tại Hoàng Thiên tràn đầy cảm ngộ. 

Chỉ có thể làm mọi thứ tuân theo số mệnh, nhìn xem mạng mình có đủ lớn hay không. 

Tuy nhiên lúc này Fini không thể cầm cự được nữa, lúc được gần hai phút, cô ta đã hoàn toàn không cầm cự nổi. 

Cô ta há hốc mồm ra, nước chảy vào bụng, hoàn toàn hôn mê. 

Hoàng Thiên hơi do dự, tự bản thân anh còn không thể đảm bảo mình có thể rời khỏi đây hay không, còn có thể cứu cô ta sao? 

Nếu như anh tự bơi một mình thì còn có hy vọng sống, nếu như mang theo cô ta sẽ ảnh hưởng đến tốc độ bơi lội, thậm chí thể lực cũng là một vấn đề. 

Nhưng anh chỉ do dự trong một giây đồng hồ, Hoàng Thiên liền quyết định nhất định phải mang theo cô ta ra bên ngoài. 

Cô gái này đã cứu anh, huống chi vừa rồi anh đã nói sẽ mang cô ta ra ngoài, giúp cô ta chữa vết thương trên tay. 

Chỉ thấy Hoàng Thiên ra sức bơi ngược dòng, từ đầu đến cuối vẫn nắm chặt lấy tay Fini. 

Mắt thấy đã sắp không chịu nổi, đột nhiên Hoàng Thiên chui đầu ra khỏi mặt nước. 

Anh vội vàng hít thở mấy hơi, đại não sắp rơi vào hôn mê cũng dần dần trở nên tỉnh táo. 

Anh kéo Fini ra khỏi mặt nước, Hoàng Thiên nhìn xung quanh một lượt, hiện tại đã chạng vạng tối, xung quanh tối đen như mực, tạo cảm giác như đang ở giữa đại dương bao la.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK