Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, Hoàng Thiên vẫn còn cảm thấy kinh hoàng. 

Anh thật sự không ngờ rằng ông lão này trong nháy mắt lại có thể nhìn ra được anh bị trúng độc dược, hơn nữa lại còn rất nghiêm trọng là đằng khác. 

"Vậy bác có cách nào hóa giải độc cho tôi được không?" Hoàng Thiên hỏi Ngưu Bá. 

Ngưu Bá vuốt râu, cười ha hả nói: "Ha ha, cách để giải độc thì có đấy, chỉ có điều hơi khó một chút, nhưng mà chú em yên tâm, tôi sẽ cố hết sức để giúp cậu." 

Hoàng Thiên nghe vậy vẫn còn chút nghi ngờ. Dẫu sao trước đây Ngưu Thiên Tứ cũng đã nói ba hoa chích chòe như vậy nhưng kết quả lại khiến người khác thất vọng. 

Lão già này trông có vẻ không giống như tên Ngưu Thiên Tử, nhưng có điều Hoàng Thiên vẫn không dám tin tưởng vào hắn cho lắm. 

"Vậy thì làm phiền đến bác rồi, tôi nhất định sẽ đền đáp hậu hĩnh!" Hoàng Thiên nói. 

"Ha ha, đền đáp hậu hĩnh thì cũng không cần lắm đâu, cậu chỉ cần bỏ qua cho cháu trai tôi là được rồi." ông già cười nói. 

"Đại ca, thằng nhóc này có nhiều tiền lắm..." người phụ nữ nghe vậy liền lo lắng, vội vội vàng vàng thuyết phục anh trai của mình. 

"Cô ba, cô và Thiên Tử lòng dạ thật nhỏ mọn, anh có thể thấy rõ ràng, hai người chẳng lẽ nhìn thấy chú em này lắm tiền liền nổi dậy ý nghĩ xấu xa hay sao? Đừng có lại làm điều sai trái như vậy nữa, chúng ta làm người thì không thể không có lương tâm như vậy. Hiểu rồi chứ?". 

Ông già sa sầm mặt xuống, lên tiếng dạy bảo người phụ nữ đó. 

Người phụ nữ nghe vậy liền chẳng nói một lời nào, bà ta vẫn khá sợ vị đại ca này. 

Ngưu Thiên Tử cũng chẳng nói thêm lời nào, hắn lúc này mới đứng lên, rồi ngất đi. 

"Cậu em, ta sẽ dẫn cậu đi gặp một người, nếu như người này có thể giúp cậu, 

thì độc trong người cậu sẽ được giải" 

Ông lão nhìn Hoàng Thiên, chậm rãi nói. 

Hoàng Thiên khẽ gật đầu, anh liếc nhìn Ngưu Thiên Tứ một cái. Nếu bác cả của Ngưu Thiên Tử đã cầu xin cho hắn thì anh cũng chỉ có thể dừng lại thôi, huống hồ Hoàng Thiên còn phải trông chờ vào sự giúp đỡ của người ta. 

"Hai người mau xin lỗi cậu em này, xem xem các người đã làm chuyện hay ho gì!" 

Ngưu Thiên Tứ trừng mắt nhìn người phụ nữ với Ngưu Thiên Tứ rồi hét lên. 

"Xin lỗi." 

Người phụ nữ và Ngưu Thiên Tứ đều đến đứng trước mặt Hoàng Thiên, cúi đầu xin lỗi. 

Hoàng Thiên cũng không để ý gì đến hai người bọn họ, nếu đã nể mặt ông lão này thì cũng không cần phải trừng phạt hai người bọn họ nữa, chuyện này cũng coi như chưa từng xảy ra vậy. 

"Ha ha, cậu em, nể mặt tôi thì cậu đừng tính toán với hai đứa bọn chúng nữa, được không?" Ngưu Bá cười ha hả nói. 

"Được thôi Ngưu Thiên Tứ, vậy chuyện này coi như xong rồi." Hoàng Thiên nói. 

"Được, người trẻ như cậu thật rộng lượng, như vậy mới có thể làm chuyện lớn" 

Ngưu Bả khen ngợi Hoàng Thiên, rồi đi lên phía trước. 

"Đi theo tôi, tôi dẫn cậu đi gặp một người đáng gờm" 

Ngưu Thiên Tứ đi tới phía trước, gọi Hoàng Thiên mà không quay đầu lại. 

Hoàng Thiên liếc nhìn Fini và ra hiệu cho cô đi theo. Fini vội bước theo sau 

Hoàng Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK