“Được, vậy tôi sẽ cho người đặt lại ba tấm vé máy bay, chúng ta khởi hành ngay hôm nay, anh thấy sao?”
Hoàng Thiên hỏi Ngưu Thiên Tử, có người dẫn đường như vậy cũng không tệ.
Không ngờ rằng Ngưu Thiên Tứ không có trả lời ngay lập tức, thay vào đó anh ta nhìn chằm chằm đánh giá Hoàng Thiên từ trên xuống dưới.
Hoàng Thiên khẽ giật mình, lúc này anh mới phát hiện bên trong mắt Ngưu Thiên Tứ có mang theo một tia tham lam.
Chẳng lẽ anh ta muốn có chỗ tốt?
Hoàng Thiên nghĩ đến đây, nói với Ngưu Thiên Tử: “Ngài Thiên Tứ không cần phải lo lắng, Hoàng Thiên tôi từ trước đến nay vẫn luôn ghi nhớ kỹ chỗ tốt của người khác, sẽ không để anh đi một chuyến tay không?
“Ha ha, anh thật sảng khoái, tôi rất thích nói chuyện với những người như cậu Thiên”
Ngưu Thiên Tứ hài lòng cười, nói với Hoàng Thiên.
Nhìn bộ dạng gật gù đắc ý này của Ngưu Thiên Tử, Hoàng Thiên không khỏi sinh ra một chút phản cảm.
Thật ra cho dù Ngưu Thiên Tứ không nói thì Hoàng Thiên cũng sẽ không để anh ta tốn công vô ích, chắc chắn sẽ không thiếu chỗ tốt cho anh ta.
Nhưng khi Ngưu Thiên Tử nói ra thì hương vị cũng sẽ bị thay đổi, ấn tượng của Hoàng Thiên với Ngưu Thiên Tử cũng giảm đi rất nhiều.
Nhưng hiển nhiên là Ngưu Thiên Tử không quan tâm những thứ này, anh ta rất
là thực tế, lúc này liền hỏi: “Xin hỏi cậu Thiên, anh có thể cho tôi bao nhiêu chỗ tốt?”
Hoàng Thiên cạn lời, từ trước đến nay anh ra tay rất là hào phòng, nhưng nếu đối phương đã hỏi như vậy rồi, anh quyết định để đối phương tự nói ra số lượng.
“Anh muốn bao nhiêu?”.
Hoàng Thiên hỏi Ngưu Thiên Tử.
Lục Đại Lâm vẫn rất có kinh nghiệm, thoạt nhìn thấy Hoàng Thiên có chút không vui, Lục Đại Lâm cũng bất lực với Ngưu Thiên Tứ.
“Thiên Tứ, anh không biết cậu Thiên là người như thế nào à, sao lại nhắc chuyện này với cậu Thiên? Sự tình thành công, cậu Thiên sẽ bạc đãi anh sao?”
Lục Đại Lâm có chút tức giận nói.
“Ha ha, đến cả anh em ruột thịt còn phải rõ ràng, không bạc đãi tôi là cho bao nhiêu? Tốt nhất là nên nói rõ ràng trước, tránh về sau nói ra lại làm nhau không thoải mái”
Ngưu Thiên Tử cười ha ha, phản bác lại Lục Đại Lâm.
“Đúng vậy, anh nói không sai, nói đi, anh muốn bao nhiêu tiền?”
Hoàng Thiên không muốn lãng phí thời gian với Ngưu Thiên Tứ, lúc này trực tiếp hỏi anh ta.
Ngưu Thiên Tử nói: “Một tỷ bảy, thế nào? Nếu như giúp anh tìm được thuật sĩ vụ cổ có thể cứu anh, anh cho tôi thêm năm tỷ ba nữa, tổng là bảy tỷ”
“Đương nhiên, nếu chuyến đi này không thuận lợi, không thể giúp anh tìm được thuật sĩ vụ cổ, tôi sẽ chỉ lấy của anh một tỷ bảy thôi.”
Ngưu Thiên Tứ nói tới đây thì nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên, trong lòng của anh ta rất là thấp thỏm, sợ Hoàng Thiên không đồng ý.
Bởi vì trong mắt anh ta, bảy tỷ là một số tiền khá lớn, anh ta không biết Hoàng Thiên có chịu bỏ ra số tiền này không.
Nhìn thấy bộ dáng thở dồn dập này của Ngưu Thiên Tử, Hoàng Thiên không khỏi cảm thấy buồn cười.
Ban đầu anh còn tưởng Ngưu Thiên Tử là cao nhân, nhưng bây giờ xem ra, mặc dù người này nói đúng mọi chuyện, nhưng tuyệt đối không phải là cao nhân.
Mí mắt quá nông cạn, lúc nói ra bảy tỷ cũng thở gấp.
“Được, cứ quyết định như vậy đi”
Hoàng Thiên quyết định đồng ý, thật ra nếu Ngưu Thiên Tử chỉ muốn thưởng, chắc chắn Hoàng Thiên sẽ thưởng cho anh ta một số tiền lớn, hơn ba trăm tỷ cũng có thể.
Nhưng Ngưu Thiên Tứ tự cho là mình thông minh, ngược lại khiến cho ấn tượng của Hoàng Thiên với anh ta giảm đi rất nhiều.
“Cậu, cậu Thiên, anh không mặc cả à?”
Ngưu Thiên Tứ hưng phấn đến nói lắp, không dám tin nhìn Hoàng Thiên.
Nghĩ thầm người này thật nhiều tiền, bảy tỷ mà đồng ý không thèm chớp mắt, dễ nói chuyện như vậy sao?