Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Fini vội vàng chiếu sáng về phía đó, Hoàng Thiên mượn ánh sáng của điện thoại thấy rõ mấy tảng đá ở trước mặt. 

Mỗi tảng đá đều nặng khoảng một hai trăm kg, rõ ràng là bị người ta chất thành đống, nơi này hẳn là một căn phòng tối. 

"Cậu đi tới đây di chuyển mấy tảng đá" 

Hoàng Thiên kêu thằng nhóc ở phía sau. 

Thằng nhóc rất hoảng hốt không dám chống lại mệnh lệnh của Hoàng Thiên nên đi tới. 

Lại nói có thể thằng nhóc này chính là người đã chồng mấy tảng đá kia lên, cậu ta di chuyển rất nhanh nhẹn. 

Sau khi mấy tảng đá lớn bị đẩy ra thì bên trong xuất hiện một căn phòng tối đen. 

"Đi vào dẫn bà cụ Lam và Điềm Ni ra đây" 

Hoàng Thiên nói với thằng nhóc. 

Chàng trai nhìn về phía Cao Thương Mặc, nếu Cao Thương Mặc không lên tiếng thì cậu ta thật sự không dám làm theo lời Hoàng Thiên nói. 

"Mày nhìn tao làm gì? Cậu Thiên bảo mày đi vào thì mày đi vào đi" 

Cao Thương Mặc trợn trắng mắt tức giận nói với Lửa Nhỏ. 

"Vâng thưa sư phụ" 

Chàng trai vội vàng trả lời rồi chui vào căn phòng tối đen. 

Hoàng Thiên ở bên ngoài lo lắng chờ đợi, trong phòng tối không thể nhìn rõ thứ gì nên Hoàng Thiên chỉ có thể cầu nguyện bà cụ Lam và Điềm Ni vẫn còn sống được thằng nhóc này dẫn ra ngoài. 

Đợi khoảng nửa phút thì thằng nhóc đi ra, trên lưng cậu ta còn cõng một người phụ nữ. 

Người phụ nữ này khoảng năm mươi tuổi, người đó chính là bà cụ Lam. 

Mượn ánh sáng yếu ớt của điện thoại Hoàng Thiên bèn thấy rõ tình trạng của bà cụ Lam. 

Chỉ thấy bà cụ Lam vô cùng thê thảm, máu me đầy mặt, mắt cũng màu xanh, một đầu cánh tay giống như đã bị gãy, yếu ớt nằm ở trên lưng Lửa Nhỏ. 

"Mau thả bà ấy xuống." 

Hoàng Thiên ra lệnh. 

Lửa Nhỏ nhanh chóng thả bà cụ Lam xuống trên mặt đất, chỉ thấy cả người bà cụ Lam run lên hoảng sợ nhìn Cao Thương Mặc, bà ấy bị dọa sợ đến nỗi không dám nói câu nào mà chỉ ngồi ở đó run rẩy. 

Hoàng Thiên thấy vậy thì thật sự rất là tức giận. 

Có thể nghĩ ra bà cụ Lam bị tra tấn nhiều như thế nào, nhìn thấy Cao Thương Mặc thế mà lại bị dọa sợ trở thành dáng vẻ như thế này. 

"Bà cụ Lam, bà sao rồi?" 

Hoàng Thiên hỏi bà cụ Lam. 

Bà cụ Lam thấy người ở trước mặt là Hoàng Thiên, bàn tay anh còn đang nắm chặt Cao Thương Mặc thì kích động đến nỗi chảy cả nước mắt. 

Trong nháy mắt bà ấy nhìn thấy rõ ràng Hoàng Thiên đã khống chế Cao Thương Mặc và đang chiếm thế thượng phong. 

Chuyện này thật sự là quá khó tin, trong mắt bà cụ Lam thì Cao Chí Viễn đã rất 

đáng sợ rồi, Cao Thương Mặc chú của Cao Chí Viễn lại càng là người không cách nào chiến thắng được. 

Thế mà lại bị Hoàng Thiên bắt phục tùng, bà cụ Lam vô cùng ngạc nhiên, thật sự bội phục Hoàng Thiên cúi rạp đầu xuống đất. 

“Cậu Thiên, là cậu sao? Thật sự là cậu sao?" 

Bà cụ Lam kích động kêu lên. 

"Là tôi đây, bà cụ Lam bà không cần phải sợ, có tôi ở đây thì không ai có thể làm bà tổn thương" 

Hoàng Thiên an ủi bà cụ Lam. 

"Nhanh, nhanh cứu con gái tôi, Điềm Ni..." 

Bà cụ Lam nói đến đây thì đã nghẹn ngào nôn nóng đến nỗi muốn phát điên. 

"Mày còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh đi vào đưa Điềm Ni ra đây!" 

Hoàng Thiên quát thằng nhóc. 

"Vâng vâng". 

Thằng nhóc không dám không nghe vội vàng quay trở lại trong căn phòng tối đưa Điềm Ni ra ngoài. 

Không bao lâu sau Điềm Ni được mang ra ngoài. 

Nhưng mà quần áo không chỉnh tề làm cho người ta nhìn thấy thì rất cay mắt. 

Hoàng Thiên nghiến răng nghiến lợi đem quần áo của mình che cho Điềm Ni, đau lòng nhìn cô ấy. 

Cô gái nhỏ giản dị xinh đẹp hiển nhiên là bị người ta tra tấn không ít, mái tóc lộn xộn, hai mắt ngây ra, so với lúc trước dường như biến thành một người khác. 

Hoàng Thiên hiểu rất rõ chắc chắn đây là chuyện tốt mà Cao Thương Mặc đã làm, thằng cha này đã hãm hại Điềm Ni trở thành như thế này vậy con đường sau này cô ấy phải đi như thế nào chứ? Đây sẽ là bóng ma tâm lý của cả đời cô ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK