Mục lục
Chàng rể vô địch (Chàng rể đệ nhất) – Hoàng Thiên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu trọc nhìn Hoàng Thiên, môi run rẩy dữ dội. 

Vừa căng thẳng, nhưng phần lớn là sự căm ghét. 

Gã ta hận Hoàng Thiên, không ngờ Hoàng Thiên lại mạnh như vậy, mười mấy người của gã ta không phải đối thủ của Hoàng Thiên! 

Phải làm thế nào đây? Tên này ở đâu ra vậy chứ? 

“Anh bạn này, đánh đến như vậy, anh cũng đánh tôi rồi, hôm nay đến đây thôi. Được không?” 

Tên đầu trọc nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, gã ta tốn rất nhiều công sức mới nói ra 

được câu này. 

Hoàng Thiên nghe xong cảm thấy buồn cười, sao anh không nhìn ra được chứ, tên đầu trọc vốn đã rất sợ hãi, nhưng vẫn cố gắng đứng ở đây. 

“Mày nói dừng ở đây sao? Tao đã nói rồi, chờ sáng mai tao sẽ đến ngân hàng rút tiền cho mày, nhưng mày không tin 

Hoàng Thiên hừ lạnh nhìn tên đầu trọc. 

Tên đầu trọc nghiến răng nghiến lợi, đến bây giờ gã ta mới tin, Hoàng Thiên trước đây không có lừa gã ta, lúc đó thật là muốn đưa cho gã ta bảy trăm triệu rồi đuổi gã đi. 

Có thể sau này do anh ta tức giận, mới nói đưa cho gã ta ba ngàn năm trăm tỷ. 

Nghĩ đến đây, tên đầu trọc rất hối hận. Nếu biết trước sẽ như vậy, đáng lẽ lúc đó gã ta nên tin tưởng Hoàng Thiên, sao lại để mấy tên dưới quyền đi chọc giận Hoàng Thiên chứ. 

“Anh bạn này, hay cứ làm như lời anh nói đi, ngày mai tôi sẽ cùng anh đến ngân hàng, anh đưa cho tôi bảy trăm triệu, tôi sẽ giúp anh vượt biên” 

Tên đầu trọc lo lắng nói với Hoàng Thiên. 

“Ha ha, gan của mày cũng lớn thật đó, còn muốn lấy bảy trăm triệu kia sao?” 

Hoàng Thiên cười nhạo. 

“Được được được, tôi không cần bảy trăm triệu kia nữa. Anh Thiên này, sau khi anh xong hết mọi việc thì có thể rời đi, tôi sẽ không ngăn cản” 

Tên đầu trọc nói. 

“Phải xem mày có khả năng ngăn cản không đã 

Hoàng Thiên nói. 

Tên đầu trọc không nói lời nào, trong lòng gã ta rất muốn giết chết Hoàng Thiên, 

nhưng không dám nói lời nào, chỉ có thể nghẹn một bụng. 

Nhìn thấy tên đầu trọc bị Hoàng Thiên chỉnh đốn thành như vậy, tất cả những tay 

chân của tên đầu trọc đều bị thuyết phục. 

Ngay cả đại ca của bọn họ cũng khúm núm như vậy trước mặt Hoàng Thiên, bọn họ còn dám nói gì chứ? 

S Jones càng tin tưởng, hiện tại anh ta càng không dám có ác ý với Hoàng Thiên, chỉ hy vọng Hoàng Thiên có thể nhanh chóng lấy lại cây giống, rồi tha cho anh ta. 

Ánh mắt của Ngọc càng sáng rực, cô ta lén lút nhìn Hoàng Thiên, tâm trạng vô cùng phức tạp. 

“Anh Thiên, anh nói đi, chuyện này tối nay giải quyết như thế nào? Anh cứ đưa ra điều kiện đi, tôi đều làm theo, được chưa? 

Tên đầu trọc gãi gãi cái đầu trọc lóc. Bây giờ gã ta đúng là đã nghèo còn gặp cái eo. 

Không làm như vậy thì không được, đánh không lại Hoàng Thiên, gã ta còn có thể làm gì nữa chứ? 

Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn hắn nói: “Thôi, mày cũng thức thời như vậy, bây giờ dẫn tao đi tìm gốc cây non kia đi, sau đó tao sẽ thả mày đi” 

Lúc này, ánh mắt sắc bén của Hoàng Thiên quét về phía tên đầu trọc, anh cũng đang quan sát lời gã ta nói. 

Mặc dù ba người của S Jones đã nói rằng gốc cây non nằm trong tay tên đầu trọc, nhưng Hoàng Thiên vẫn phải đi xác nhận mới được. 

Đánh giá biểu hiện trên khuôn mặt tên đầu trọc, Hoàng Thiên cảm thấy gốc cây non sẽ nằm trong tay tên này, nên cũng nắm chắc trong lòng một phần. 

“Được rồi anh Thiên, tôi sẽ trả lại gốc cây non cho anh. Nhưng gốc cây non này là do ba người nước ngoài đã giao cho tôi tạm thời giữ, bọn họ có đồng ý không?” 

Tên đầu trọc chỉ vào ba người S Jones, có chút lo lắng hỏi Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên lạnh lùng cười rồi nói: “Ba người bọn họ không cần lo lắng, cứ đưa gốc cây non cho tao” 

“À vâng, hiện tại tôi sẽ đưa anh Thiên đi lấy gốc cây non” 

Tên đầu trọc liên tục gật đầu, gã ta cũng nhìn ra ba người nước ngoài kia không dám đắc tội với Hoàng Thiên, vẫn nên làm theo lời Hoàng Thiên đi. 

“Anh Thiên. Anh lấy được gốc cây non rồi, anh cũng nên thả chúng tôi đi chứ?” 

S Jones đi lại, lo lắng hỏi Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên nhìn tên này, không thể không nói, tên S Jones này rất thức thời. Dọc đường đi cũng rất nghe lời. 

Nhưng hiện tại Hoàng Thiên chưa thể để s Jones đi được, gốc cây non còn chưa thấy, anh làm sao có thể thả hắn ta đi? 

“Chẳng phải còn chưa thấy gốc cây sao? Khi nào nhìn thấy tạo sẽ lập tức thả mày đi.” 

Hoàng Thiên lạnh lùng nói. 

“Được được, vậy chúng tôi nghe theo anh Thiên. Sau khi nhìn thấy gốc cây non, anh Thiên sẽ thả chúng tôi” 

s Jones rất nghe lời, nhanh chóng đồng ý. 

Hoàng Thiên không nói gì, nhìn tên đầu trọc. 

Tên đầu trọc bất đắc dĩ, đành vẫy tay về phía người của gã ta, ra hiệu cho họ đi theo. 

“Không được dẫn bọn họ theo” 

Hoàng Thiên nói. 

“A, được anh Thiên, tôi sẽ tự mình đưa anh đi lấy” 

Tên đầu trọc hoảng sợ, nhanh chóng đồng ý, đưa Hoàng Thiên rời khỏi nơi này. 

“Anh này, có thể dẫn tôi đi cùng không?” 

Lúc này, cô gái tên Ngọc bước tới, nhẹ giọng hỏi Hoàng Thiên. 

Vừa rồi Hoàng Thiên cũng chú ý tới cô gái này, cảm thấy cô ta lớn lên xinh đẹp, dáng người cũng rất chuẩn. Ấn tượng đầu tiên với cô ta rất tốt. 

Đàn ông là như vậy, đều là động vật thị giác, khi nhìn thấy phụ nữ đẹp, theo bản năng họ sẽ thấy có cảm tình. 

Hoàng Thiên là một người bình thường, cũng có bản chất đàn ông. Vì vậy, anh có ấn tượng tốt về cô gái tên Ngọc này. 

“Cô cũng muốn đi cùng tôi à?” 

Hoàng Thiên nghi ngờ nhìn Ngọc, giác quan thứ sáu cho anh biết cô gái này hình như rất rụt rè, có phải cô ta rất sợ đầu trọc không? 

“Thưa anh đúng vậy, anh có thể đưa tôi đi cùng không?” 

Ngọc vội vàng gật đầu, mong đợi nhìn Hoàng Thiên. 

“Tránh ra đi, đi làm chính sự, cô đi theo hóng hớt chuyện làm gì?” 

Tên đầu trọc trừng mắt, tức giận nhỏ giọng nói với Ngọc. 

Nghe gã ta nói như vậy. Vẻ mặt Ngọc Sợ tới mức thay đổi ngay lập tức, cô ấy không dám nói thêm nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK