Lâm Nhất thản nhiên lấy từng viên Huyết tinh mi cốt lóng lánh, toả linh khí thiên địa, chứa đựng tinh hoa của nhật nguyệt ra.
Không nhiều cũng không ít, số lượng vừa đủ năm mươi viên.
Chấp sự áo xanh nhìn Lâm Nhất với vẻ mặt kì lạ, sau đó nhìn kĩ lại những viên Huyết tinh hắn lấy ra, mặt đột nhiên biến sắc.
“Huyết tinh! Thật sự là Huyết tinh... Huyết tinh cực phẩm, đây là Huyết tinh mi cốt của Huyết Lang Vương!”
Nhìn thấy một viên Huyết tinh lóng lánh khác thường, mắt chấp sự áo xanh sáng rực lên, ông ta đang định đưa tay ra cầm lấy quan sát.
Nhưng Lâm Nhất đã lấy đi trước, đổi thành một viên Huyết tinh bình thường: “Ông lấy nhầm rồi, viên này mới đúng”.
Vẻ mặt chấp sự áo xanh trở nên hơi khó coi, ông ta khịt mũi: “Coi như ngươi đã hoàn thành một nhiệm vụ, nhưng vậy thì sao? Ngươi không biết lượng sức, nhận một lần bốn nhiệm vụ cấp A năm sao, hoàn thành hết được à?”
Lâm Nhất không nói nhảm với ông ta, lấy Lưu Kim Thảo và giấy chứng nhận nhiệm vụ có dấu vân tay của Bạch Thu Thuỷ ra.
Không đợi chấp sự áo xanh hoàn tất kiểm chứng, hắn lại đặt một cái đầu người lên trên bàn.
Khuôn mặt nhợt nhạt, chết không nhắm mắt, máu chảy đầm đìa.
Lạch cạch!
Cái đầu khẽ lắc lư làm cho chấp sự áo xanh hoảng sợ đứng bật dậy ngay tại chỗ.
“Đầu của đạo tặc Huyết Phong! Không thể nào, sao ngươi có thể làm được?”
Ông ta lấy tranh chân dung ra cẩn thận so sánh, sau đó càng kinh hãi hơn. Không thể giả được, hàng thật giá thật, đây chính là đầu của Huyết Phong, tên đạo tặc xếp hạng chín mươi sáu trên bảng Đạo Tặc.
“Giết người lấy đầu, đệ tử tông môn ai cũng biết điều này”.
Lâm Nhất vẫn giữ bình tĩnh, lạnh nhạt nói.
Khoé miệng chấp sự áo xanh khẽ giật, ông ta thầm cười khổ, đương nhiên ai cũng biết giết người phải lấy đầu, nhưng đạo tặc Huyết Phong, ngươi cũng phải giết gã ta mới được!
Phóng tầm mắt nhìn mấy chục nghìn đệ tử, có ai dám tự tin rằng mình nhất định có thể giết được Huyết Phong?
Năm mươi viên Huyết tinh mi cốt lóng lánh, thậm chí còn có một viên Huyết tinh cực phẩm của Huyết Lang Vương, giấy chứng nhận do Bạch Thu Thuỷ đích thân in dấu tay, Lưu Kim Thảo lấp lánh đủ màu sắc... Cộng thêm cái đầu người trước mặt này nữa.
Bốn nhiệm vụ cấp A năm sao đều đã được Lâm Nhất hoàn thành.
Hơn nữa còn được hoàn thành trước một tháng.
Bất kể là hiệu suất hay kết quả đều khiến người ta kinh ngạc.
“Chấp sự, ông có còn cảm thấy tại hạ cần phải giở trò lừa gạt không?”
Lâm Nhất nhìn thẳng vào mắt đối phương, bình tĩnh hỏi.
Các chấp sự khác của Công Đức điện, thậm chí cả trưởng lão cũng bị kinh động, kéo nhau tới xem, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.