Mục lục
Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn - Lâm Nhất (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gút mắc trước đó đã không thể nào làm rõ, chỉ biết rằng mấy ngàn năm Thiên Lộ mới mở ra một lần, nhưng Kiếm Tông chưa từng giáng xuống tham dự. Cho nên khi nghe Kiếm Tông muốn chọn Lâm Nhất, trưởng lão của các tông phái siêu cấp này đều lộ vẻ khiếp sợ.

Nhất là Kim Tuyệt, một khi Lâm Nhất được Kiếm Tông che chở thì muốn giết hắn đã không còn dễ dàng nữa. Ít nhất không phải chuyện mà một trưởng lão như ông ta có thể làm được, tính chất việc này đã hoàn toàn thay đổi.

“Phong Giác! Kiếm Tông ngươi không có tư cách chọn đồ đệ tại Thiên Lộ, ngươi đã hỏi qua Thánh Minh chưa?”, Kim Tuyệt nghiến răng nghiến lợi nói, tại Hoang Cổ Vực, Huyền Thiên Tông và Kiếm Tông có xung đột rất lớn, là hai đại bá chủ gần như thuỷ hoả bất dung.

Hiện tại, Phong Giác đại biểu cho Kiếm Tông ra mặt che chở Lâm Nhất, cũng đồng nghĩa với việc chống lại Huyền Thiên Tông.

Phong Giác thờ ơ nói: “Lạc Thanh Hư, Kiếm Tông ta đến đây chọn đồ còn cần phải được Thánh Minh cho phép à?”

Hắn ta nói không chút khách khí, khiến rất nhiều thành viên của Thánh Minh trên bảo châu đều hướng ánh mắt ác ý về phía hắn ta.

“Ha ha…!”, người thanh niên bật cười, rồi mày hắn ta cau lại, trừng trở về.

Hừ!

Đám người của Thánh Minh vừa trừng hắn ta đều rên lên một tiếng, cảm giác như hồn phách đã bị kiếm quang xuyên thủng.

Lạc Thanh Hư, người chủ trì Thánh Minh trên bảo Thuyền, im lặng không đáp. Bởi hắn ta không rõ Kiếm Tông đang diễn tuồng gì. Kiếm Tông có tổ huấn, đối với Thánh Minh có ba điều không. Không được nhận ân huệ, không được kết minh, không được tiếp xúc, đời đời kiếp kiếp không được làm trái.

Phong Giác đến đây chính là vi phạm với tổ huấn.

Rất nhiều trưởng lão của các tông phái siêu cấp đều lộ vẻ khẩn trương, đặc biệt là Kim Tuyệt. Ánh mắt ông ta loé sáng, tia sáng lạnh bắn ra bốn phía.

Giới tử Thần U có liên quan đến một vị đại lão của Huyền Thiên Tông, hiện tại, Thần U đã chết, nếu như ông ta không giết chết Lâm Nhất thì không cách nào quay về giao phó được.

“Chỉ cần có đủ thực lực, bất kỳ tông môn nào cũng được đến đây chọn đồ đệ, không cần Thánh Minh cho phép. Ngươi muốn dẫn hắn đi cũng không sao cả, điều kiện tiên quyết là… Chỉ cần tên nhóc này đồng ý”, giọng Lạc Thành Hư từ bảo châu vọng ra, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, cảm thấy rất bất ngờ.

Từ trước đến nay Thánh Minh ở thế trung lập, huống chi ý nguyện sơ khai của trận tranh đấu vạn giới này chính là để người hạ giới có tư cách một bước thông thiên.

“Thân là kiếm khách, có ai không muốn gia nhập Kiếm Tông ta. Nhóc con, ngươi có bằng lòng theo ta không?”, Phong Giác vô cùng tự tin, cười tủm tỉm hỏi Lâm Nhất.

Thoáng chốc, trên Thánh Tuyền Linh Trì, có vô số ánh mắt hướng về phía Lâm Nhất, đặc biệt là những… kiếm tu. Ánh mắt bọn họ nóng như lửa, lộ vẻ hâm mộ không thôi.

Ai mà ngờ được, vừa rồi Lâm Nhất trông rất thê thảm, khiến người khác phải đồng tình, vậy mà nhoáng cái phong thuỷ đổi dời, hắn lại lọt vào mắt xanh của Kiếm Tông.

Đó chính là Thánh địa của kiếm tu ở Hoang Cổ Vực!

Lâm Nhất vẫn giữ thái độ bình tĩnh, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh mà nhìn đối phương: “Ta có một yêu cầu, nếu không đáp ứng, ta sẽ không đi”.

Khắp Thánh Tuyền Linh Trì chợt vang lên tiếng bàn tán xôn xao, vô số ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Lâm Nhất. Không có bất kỳ tông phái siêu cấp nào cần hắn, khó khăn lắm mới lọt vào mắt của Kiếm Tông, vậy mà Lâm Nhất còn dám nói điều kiện, tên này… cũng thật to gan quá đi!

Nếu lỡ khiến đối phương nổi giận, phẩy tay áo bỏ đi thì lúc đó có khóc cũng không khóc được.

Hơn nữa, tính tình của vị tiền bối Phong Giác này rất lớn, xem cách hắn ta đối thoại với Thánh Minh là có thể nhìn ra được vài phần. Có không ít ánh mắt lén lút hướng về phía Phong Giác, muốn biết hắn ta sẽ có phản ứng như thế nào.

Phong Giác ngẩn người, đúng là chưa từng thấy qua, tính tình cũng ghê gớm thật.

Ngông cuồng!

Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Kim Tuyệt toả sáng, thầm cười mỉa. Một kẻ không ai muốn mà còn dám nói điều kiện, hắn muốn chết đây mà!

“Lâm ca ca đang nghĩ gì vậy?”

Trong đôi mắt xinh đẹp của Nguyệt Vi Vi tràn đầy lo lắng, Trần Tầm bên cạnh cũng lộ vẻ khó hiểu.

“Ngươi nói đi, yêu cầu gì”.

Phong Giác nhíu mày, trong mắt lộ vẻ không vui. Hắn ta đã hạ quyết tâm, chỉ cần đối phương có yêu cầu quá đáng, hắn ta sẽ phẩy tay áo bỏ đi, chẳng buồn để tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
L
01 Tháng mười hai, 2023 00:51
Không ai làm tiếp bộ Độc tôn truyền kỳ hả mọi người
BÌNH LUẬN FACEBOOK