Tạch...! Tạch...! Tạch...!
Vô số hào quang vỡ vụn tựa như những mảnh thủy tinh trôi nổi giữa không trung, uy áp khủng bố từ trên người giới tử Thần U phát ra thoáng cái không còn sót lại chút gì.
Thánh Linh Kim Ô và Ngân Hoàng đại thành đồng thời bắn ra hào quang, đó cũng là lúc uy lực Thánh Linh hùng hậu đến khó tưởng bộc phát, vừa chạm mặt lập tức khiến uy lực của Thánh Linh Khổng Tước bảy màu vỡ nát.
Đồng thời, dưới luồng sáng vàng và bạc chiếu rọi, Lâm Nhất duỗi tay ra. Đó là một cái tay hoàn mỹ, thuôn dài mà xinh đẹp.
Ngay trước mắt mọi người, cái tay kia dường như đồng thời nắm giữ mặt trời và mặt trăng.
Khi năm ngón tay hoàn toàn nắm lại thành quyền, khoảnh khắc đó, Lâm Nhất tung ra một quyền cách không hướng về phía giới tử Thần U. Dường như thời gian bị giam cầm lại một giây, trong một giây này, trời đất cô tịch, vạn vật im ắng, tim mọi người cũng thoáng ngừng lại một nhịp.
Bành!
Sau một giây đó, hư không lập tức vỡ vụn, ngay cả khí tinh nguyên chảy xuôi trong thiên địa cũng bị đánh sụp bởi một quyền này.
Bụi bay đầy trời, linh khí vô tận tựa như bị lốc xoáy quét qua. Quyền mang của Lâm Nhất mang theo khí tức hỗn độn từ thời cổ, khí tức kia phá không mà đến, quyền mang còn chưa hoàn toàn rơi xuống mà khoảng không gian phía trên đỉnh đầu giới tử Thần U đã bị nổ nát.
PHỐC thử!
Giới tử Thần U phun ra một ngụm máu tươi, khí thế đã hoàn toàn bị nghiền nát. Hắn ta muốn xuất ra bí bảo để ngăn cản luồng uy lực Thánh Linh này nhưng…
Phanh!
Nó giáng xuống với tốc độ quá nhanh, gần như chỉ một khoảnh khắc đối mặt đã ầm ầm tuôn ra. Hắn ta bị đánh văng xuống đất với tốc độ tia chớp, khi hai chân vừa chạm đất, mặt đất lập tức nổ tung, bụi bay mù trời, rồi lại chợt bị quyền mang đè ép mà nổ mạnh.
"Đáng chết!"
Giới tử Thần U luống cuống, hắn ta thật sự hoảng sợ khi phát hiện thời khắc quyền mang của đối phương giáng xuống, hai luồng uy lực Thánh Linh không ngừng chất chồng lên nhau, áp lực tựa như núi kia gần như chấn vỡ xương cốt của hắn ta.
Hắn ta cảm thấy rất uất ức, bởi lẽ hắn ta còn có rất nhiều bí bảo cùng thủ đoạn, nhưng giờ phút này lại không cách nào sử dụng được. Dưới uy áp của Thánh Linh, hắn ta chỉ có thể liều mình chống cự chớ không còn tâm trạng để suy nghĩ đến bất kỳ điều gì khác.
Không hay rồi!
Đồng tử giới tử Thần U co mạnh, hắn ta vô cùng kinh ngạc khi phát hiện hai chân của mình đã mất khống chế mà run rẩy.
Cái này...
Một ý nghĩ khó có thể tin chợt lóe lên trong đầu giới tử Thần U, chẳng lẽ hắn ta sẽ thật sự quỳ xuống, quỳ trước mặt Lâm Nhất, một tên sâu kiến đến từ hạ giới.
Không! Không! Không!
Nghĩ đến đây, giới tử Thần U chợt cảm thấy vô cùng hoảng sợ, toàn thân phát lạnh. Hắn ta là giới tử cao quý, nhận được truyền thừa từ chiến giới Thần U cổ xưa, phía sau hắn ta là thế gia Thánh giả, thử hỏi sao hắn ta có thể quỳ xuống trước Lâm Nhất cho được?
Bịch!
Nhưng mọi việc không diễn ra theo suy nghĩ của giới tử Thần U. Quyền mang của Lâm Nhất mang theo uy áp tựa như tia chớp giáng xuống, khiến đôi chân đang run rẩy của hắn ta thoáng cái quỳ sụp xuống.
“Ôi trời ơi…!”
Hành động này khiến mọi người thét lên vì kinh hãi, từng bóng người bay vụt đến, bọn họ đứng từ xa trợn tròn mắt mà nhìn cảnh này, miệng há hốc ra, không nói nên lời.
"Điều này… sao có thể?"
Đám giới tử trước đó vẫn xem thường Lâm Nhất, giờ sắc mặt của bọn họ khó coi hơn bao giờ hết.
Điều này… sao có thể!
Một giới tử bị Lâm Nhất ép đến mức phải quỳ xuống, đây quả thực là chuyện trước nay chưa từng có, khó mà tưởng tượng nổi.
Giới tử Thần U có cảm giác mặt mình nóng rát, trước đó, hắn ta vờ vịt khen ngợi Lâm Nhất, nhưng thật ra đó đều là âm thầm mỉa mai. Thậm chí hắn ta tự cho là đúng, bày mưu tính kế ép Bùi Tuyết rời khỏi đối phương, còn dám kết luận rằng Lâm Nhất ắt phải chết.