Lực phong lôi điên cuồng ẩn chứa uy lực của Thánh Linh mạnh mẽ tản ra, hình thành từng lốc xoáy năng lượng.
Hai mắt Lâm Nhất đỏ thẫm, có tơ máu rỉ ra, mái tóc dài bay loạn trong gió. Gương mặt tuấn tú của hắn giờ phút này trông cực kỳ dữ tợn, hiển nhiên, hắn đang phải gánh chịu sự đau đớn không cách nào tưởng tượng được.
Thình thịch!
Khoảnh khắc uy áp bực này chuẩn bị bộc phát, Nguyệt Vi Vi liền cầm bình Tịnh Ngọc lui nhanh về sau với tốc độ tia chớp. May mà nàng ta lui nhanh, nếu không, bị uy áp cỡ này ảnh hưởng đến e rằng sẽ bị thương không nhẹ.
“Hẳn là sẽ ổn!”
Nguyệt Vi Vi rất lo lắng, nàng ta lẩm bẩm nói, tự trấn an bản thân.
Dù chỉ là giọt sương trên Thần Diệp thì việc luyện hóa cũng không hề dễ dàng, trái lại còn vô cùng hung hiểm, thậm chí, chỉ cần một chút sơ sẩy sẽ khiến xương cốt toàn thân vỡ nát, bạo thể mà chết.
Nhưng nói gì thì nói vẫn phải luyện hóa cho bằng được!
Bởi vì sau khi ngâm qua Thánh Tuyền Linh Trì, giới tử của mười phương chiến giới ắt sẽ có sự thoát thai hoán cốt. Những yêu nghiệt khác trên Kim Bảng có sự chênh lệch quá lớn so với Lâm Nhất, có thể nói là người của hai chiến giới, vốn không đáng nhắc đến, còn đám giới tử thì đều là yêu nghiệt siêu phàm, mỗi một tên đều có nội tình sâu xa, nói một cách nghiêm khắc thì đám người này mới là cao thủ ngang tầm với Lâm Nhất.
Át chủ bài của Lâm Nhất đã bại lộ, nếu như không tiếp tục phát triển bản thân, e rằng sau khi nhóm giới tử ngâm qua Thánh Tuyền Linh Trì, sự chênh lệch giữa đôi bên sẽ bị kéo ra một khoảng xa.
Giọt sương trên Thần Diệp chắc chắn mạnh hơn Thánh Tuyền Linh Trì, chỉ cần Lâm Nhất luyện hóa thành công thì Thánh Tuyền Linh Trì kia cũng không còn đáng để nhắc đến nữa.
Phong lôi gào thét, trạng thái cuồng bạo trên người Lâm Nhất kéo dài rất lâu, khiến người ta không khỏi lo lắng cơ thể của hắn có thể nổ tung bất kỳ lúc nào. Đúng lúc này, một tiếng rồng ngâm vang vọng từ trong cơ thể Lâm Nhất, khí tức thô bạo của giọt sương Thần Diệp trong người hắn hiển nhiên đã bắt đầu ổn định.
Oanh!
Hư ảnh Thương Long từ trong cơ thể Lâm Nhất toát ra, lượn vòng quanh người hắn. Trong một thoáng mơ hồ, trông nó tựa như một Thánh Linh mang theo uy áp hùng hậu khiến trời đất rung chuyển.
"Thành công rồi!"
Nguyệt Vi Vi mừng rỡ không thôi, khóe mắt đuôi mày của nàng ta đều mang ý cười. Lâm ca ca thật sự lợi hại, dường như kiếm uy Thương Long đã có xu thế biến thành Thánh Linh, nếu nó có thể lột xác thành công thì không cần phải tiêu hao huyết khí nữa, kiếm uy và long uy dung hợp đủ để đối kháng với Thánh Linh của những người khác rồi.
Cùng với việc giọt sương Thần Diệp bị luyện hóa, Thương Long vờn quanh thân Lâm Nhất càng thêm chân thật, cứ như nó tồn tại thật vậy, nhưng ánh mắt nó lại bắn ra kiếm quang hàng thật giá thật.
Đây là kiếm uy Thương Long được dung hợp từ uy lực của Thương Long và kiếm uy, nó lấy Thương Long làm thân, kiếm ý làm mắt, là kiếm uy Thương Long chỉ thuộc về Lâm Nhất.
Nó đang phát sinh biến hóa, dần có được uy lực của Thánh Linh.
Việc này rất thần kỳ, gần như không cách nào tưởng tượng được, vốn chỉ có tu luyện võ học Thánh Linh mới có thể sản sinh ra được Thánh Linh mang theo uy lực Thánh Linh, nhưng hiện tại, trong tình huống không có huyết khí rót vào, kiếm uy Thương Long lại có xu hướng lột xác thành Thánh Linh, sự kỳ diệu của giọt sương Thần Diệp quả thật khiến người ta sợ hãi và thán phục không thôi.
Nguyệt Vi Vi cố đè nén sự phấn khích của mình, nàng ta điều khiển bình Tịnh Ngọc trong tay, lần nữa lấy ra hai giọt sương Thần Diệp từ từ đưa về phía Lâm Nhất.
Giọt sương sáng óng ánh, tựa như thần dịch, tràn đầy lực hấp dẫn.
Lâm Nhất không chút do dự, nhanh chóng há miệng nuốt hai giọt sương Thần Diệp này vào, kế đó bắt đầu luyện hóa.
Phong lôi điên cuồng gào thét, Thương Long cất tiếng ngâm!
Thân thể Lâm Nhất tựa như lưỡi kiếm sắc, được giọt sương mài dũa càng trở nên sắc bén và ác liệt.