Trong lúc nói chuyện, hai tay hắn ta kết ấn, đỉnh đầu xuất hiện một khối cầu lửa màu tím. Đó là một hạt châu cực kỳ cổ xưa, tỏa ra khí tức mạnh mẽ, dưới sự thôi thúc của thanh niên áo tím, lửa từ Tử Châu bùng lên dữ dội, thoáng chốc đã có kích cỡ có thể sánh ngang ngôi sao.
Uy lực khủng bố từ ngọn lửa kia tựa như một bức tường ánh sáng đánh ập đến, ngăn cản đường đi của Lâm Nhất.
Ở vị trí trung tâm của ngọn lửa, hạt châu màu tím càng lộ vẻ khó lường, nó phát ra khí tức đại đạo.
Hạt châu này chắc chắn có lai lịch bất phàm, hẳn là được lấy ra từ một di tích cổ xưa nào đó trên Thiên Lộ.
Giờ phút này, lòng Lâm Nhất nóng như lửa đốt, hắn biết rõ Giới Tử Thần U chỉ nói lời ngoan độc, hòng nhiễu loạn tâm tư của hắn, nhưng hắn vẫn không cách nào giữ tỉnh táo được. Hắn thật sự lo sợ đối phương sẽ làm thật, khiến Nguyệt Vi Vi bị tổn thương đến mức không cách nào đền bù được, dù có cứu được nàng ấy thì e rằng trong lòng nàng ấy vẫn sinh ra ma chướng.
Ngoại trừ những yêu nữ trời sinh phong lưu thì đối với nữ tử bình thường, trinh tiết và thanh danh còn quan trọng hơn so với tánh mạng.
Hắn nhất định phải đến thành Phong Lăng, dù biết rõ đó chính là một cái bẫy.
Nhưng vừa ra khỏi cổng thành đã bị người cản đường khiến sát ý trong lòng Lâm Nhất không cách nào khống chế được. Trên gương mặt tuấn tú tựa như yêu tinh vốn mang khí chất tiên nhân, nhưng giờ phút này, lại vô cùng âm u và rét lạnh, cứ như chỉ trong một ý niệm liền hóa thành Sát Thần từ Địa Ngục đến.
“Sát ý của ngươi đúng là không nặng bình thường đâu, ba Chiến Giới lớn nói ngươi là tên ma đầu quả nhiên không sai. Hôm nay coi như ta thay trời hành đạo, trảm một thân ma niệm của ngươi, để ngươi quay lại con đường chính đạo!”, thanh niên áo tím nói, ánh mắt hắn ta lóe sáng như tia lửa điện, nhanh chóng kết ấn, lúc này, Tử Viêm Châu trên đỉnh đầu hắn ta càng lộ rõ sự bất phàm.
Trong lời nói của người này, thậm chí có ý muốn phế đi tu vi của hắn.
Ánh mắt Lâm Nhất lóe sáng, giọng hắn rét lạnh: “Ngươi cống hiến cho Chiến Giới nào trong ba Chiến Giới? Thần U, Thiên Càn hay Huyền Long? Được rồi, ngươi vẫn nên chết đi!”
BOANG...!
Hắn rất quyết đoán, còn chưa dứt lời đã trực tiếp ra tay. Một tiếng kiếm ngân kinh thiên, hai ngón tay Lâm Nhất khép lại làm kiếm, đâm ra ngoài. Kiếm khí hùng hậu phóng thẳng lên trời, phát ra hào quang tím xanh vô cùng rực rỡ. Đây chính là một trong những thủ đoạn mạnh nhất của hắn – Kiếm ý Thông Thiên.
“Hở?”
Sắc mặt thanh niên áo tím thoáng thay đổi, kỳ ngộ của hắn ta vốn không tầm thường, trên Thiên Lộ, hắn ta thu hoạch được một cái cổ mộ, không chỉ lấy được truyền thừa võ đạo trong đó, mà còn thu được một viên châu thần bí, sau khi thúc giục, có thể liên kết với một loại đại đạo nào đó, vô cùng bất phàm.
Nhưng một kiếm này lại khiến hắn ta có cảm giác linh hồn bị nhắm vào, trên trời dưới đất không có chỗ để hắn ta dung thân.
Thanh niên áo tím vội vàng kết ấn, bảo châu màu tím bắt đầu chuyển động… ngọn lửa hung tợn trên đỉnh đầu hắn ta thoáng hiện lên từng sợi linh văn. Khi linh văn đã giăng khắp, thoáng cái, chúng kết thành từng pháp trận, vô số pháp trận dung hợp tạo thành một trận pháp lập thể vô cùng phức tạp.
Trận pháp nghênh đón một kiếm của Lâm Nhất.
Khanh! BOANG...!
Kiếm ý vù vù, Lâm Nhất tiện tay đâm ra một kiếm, chém vỡ tầng tầng trận pháp. Nhưng bảo châu màu tím lại không chút tầm thường, trong lúc nó chuyển động, có hằng hà trận pháp được cấu thành, vô cùng vô tận, không cách nào tiêu diệt hết.
Oanh!
Cuối cùng, một kiếm do Lâm Nhất đâm ra bị tiêu hao hết.
Thanh niên áo tím đứng lơ lửng giữa trời, mi tâm bắn ra ánh sáng tím, hắn ta lạnh lùng nói: “Kiếm ý Thông Thiên cũng chỉ đến thế!”
Hắn ta đã lấy lại khí thế, thái độ cũng bắt đầu trở nên hống hách, thậm chí trong mắt còn lóe lên tia khinh thường. Hắn ta từ trên cao nhìn xuống Lâm Nhất, thấy uy lực của bảo châu có thể áp chế Lâm Nhất, thanh niên áo tím cười khoái chí: “Lâm Nhất, ngươi nên ngoan ngoãn ở lại đây, muốn đi thành Phong Lăng à? Hề hề, không có cửa đâu! Nghe đồn Nguyệt Vi Vi là mỹ nữ đệ nhất trên Thiên Lộ đúng không? Phong hoa tuyệt đại, nhiều Giới Tử đều động lòng. Ta nghĩ… rất nhiều người đều muốn được nhìn thấy một nữ tử như vậy bị lột không còn một mảnh trước mắt mọi người đấy, hahaha!”
Ngăn được kiếm ý Thông Thiên của Lâm Nhất nên thanh niên áo tím cũng không thèm che giấu nữa, thẳng thừng nói rõ mục đích của mình.
“Là Thiệu Phong, vừa thăng lên vị trí số một Tử bảng!”
“Nghe đồn hắn ta có kỳ ngộ phi phàm, thu được một viên Hỏa Linh Bảo Châu, không những khiến ý chí Hỏa của bản thân trở nên lớn mạnh mà còn có diệu dụng khôn cùng”.
“Xem ra hắn ta động lòng trước hứa hẹn của Giới Tử, muốn hàng phục Lâm Nhất để đổi lấy lời hứa của thế gia Thánh Giả”.
Gần đó có rất nhiều người vây xem, bọn họ nhanh chóng nhận ra thanh niên áo tím.
Mọi người cũng đoán ra được những yêu nghiệt vừa quật khởi gần đâu đều tỏ ra bất mãn đối với Lâm Nhất. Nhưng có hơi bất ngờ là hắn vừa ra khỏi thành liền đụng phải rắc rối.
Sức nặng của Tử bảng ngày càng đáng sợ, vô số nhân tài kiệt xuất xuất thế ngang trời, cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Trong tình huống như vậy mà vẫn có thể vọt lên đầu bảng, nói rõ thực lực của Thiệu Phong chắc chắc rất mạnh, huống chi hắn ta còn có một viên bảo châu thượng cổ.